Bạn Cùng Phòng Bảo [...] – Chương 22

Chuyên viên trang điểm là một trẻ tràn đầy năng lượng, tên là Tiêu Tiêu, trông ấy không lớn tuổi hơn tôi là bao.

Cô ấy nhiệt kéo tay tôi lại, lật vài bức ảnh mà ấy đã chụp cho tôi xem.

"Cô xem, cái này, cái này, và cái này nữa, những kiểu trang điểm dự tiệc của các tiểu hoa đán này đều do tôi vẽ lên đấy, những kiểu này cũng đều họ khen ngợi luôn."

Cô ấy đóng album lại, tràn đầy hy vọng quay sang tôi

"Sao nào, có muốn thử một chút không?"

Tiêu Tiêu đè tôi ngồi xuống ghế, ấy dán từng cụm lông mi giả lên.

Bỗng nhiên ấy mở miệng hỏi tôi,

"Có phải chính là người đã đá thầy Chu, người khiến mặt ấy đen như bị dí nợ trong buổi đóng máy có phải không?”

Tay tôi run lên,

“Sao lại nghĩ là tôi mà không phải Ninh Thư Dao?”

Cho dù đó là nhân viên có mặt tại trường quay hay khán giả trong buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm nay.

Mọi người đều đang đoán việc Ninh Thư Dao mời tham gia ghi hình.

Chính là người mà Chu Trạch Xuyên ngày đêm nhớ nhung.

Tiêu Tiêu liếc Ninh Thư Dao, nhẹ,

“Cô ta không phải kiểu người mà thầy Chu sẽ thích đâu.”

"Cô không biết đâu, lúc trước ta từng đến trường quay thăm ấy mấy lần, ấy còn chẳng thèm để tâm, chỉ có vài câu thôi. Kết quả ta lại nhận mình là của ấy luôn cơ chứ, chạy đến đây cảnh cáo tôi, bảo tôi tránh xa ấy ra, còn gì mà một người trang điểm nhỏ bé như tôi không phải người phù hợp…”

Lời này thật quen thuộc.

Tôi ngạc nhiên đến mức mở to mắt.

Điều này khiến Tiêu Tiêu phải lên,

"Ê ê, đừng đậy, đừng cử lung tung, tôi đang kẻ mắt đấy!"

"À, còn nữa, mới là người thầy Chu mời đến quay chương trình, còn ta thì tự ý đến đây thôi.”

Cách chỗ này không xa lắm, máy quay đang quay thẳng vào Ninh Thư Dao.

Dưới phần bình luận còn có người hỏi,

"Hôm nay chị Ninh cũng là khách mời đặc biệt cơ à?"

"Phải, tôi và A Xuyên là thanh mai——"

"Không phải khách mời đặc biệt, là khách tự mời mình đến."

Chu Trạch Xuyên lạnh lùng ngắt lời ta,

"Bỏ một số tiền để tham gia quay chương trình thế này, công nhận rảnh thật đấy.”

Nụ ngọt ngào trên mặt Ninh Thư Dao biến mất, ta Chu Trạch Xuyên với ánh mắt đầy uất ức.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...