Cô ấy đưa cho tôi một chiếc hộp:
"Chiếc này là của cậu, cậu đeo thử xem có hợp không."
"À đúng rồi, chắc cậu trước giờ chưa từng đeo những thương hiệu nổi tiếng này. Chỗ khóa của nó rất dễ gãy, cậu cẩn thận một chút, đừng nó hỏng.”
Trong lời ấy chứa một chút giọng điệu kiêu ngạo.
Tôi nhếch môi:
"Đúng thật là tôi chưa từng đeo bao giờ."
"Tôi không có công lao gì với cậu, nên món quà đắt tiền thế này tôi không thể nhận.”
Ninh Thư Dao nhíu mày, không ngờ mình lại bị từ chối thẳng thừng như .
"Chỉ là một món quà gặp mặt thôi, sao cậu nhỏ nhen thế?”
"Chẳng lẽ tôi bắt cậu phải trả lại sao?"
"Thật nực ."
?
Tôi ngẩng đầu lên, khuôn mặt ấy trang điểm một cách tinh tế.
Khẽ :
"Điều đó không thể trước ."
Là một người hướng nội.
Mặc dù tôi rất sợ giao tiếp xã hội.
Nhưng triết lý sống của tôi là "Người không phạm tôi, tôi không phạm người."
Vì chuyện quà gặp mặt, tôi và Ninh Thư Dao đã xảy ra một chút mâu thuẫn.
Lý Tuyết và Tống Lam nhận vòng tay Tiffany của ấy.
Thế là bọn họ vây quanh ấy.
Cô lập tôi.
Buổi tối sau khi rửa mặt xong, tôi nằm trên giường.
Chu Trạch Xuyên lại nhắn tin:
"Anh vừa quay phim xong, nhớ em quá.”
Tôi không trả lời.
Tôi lên Weibo tìm kiếm tài khoản của Chu Trạch Xuyên.
Ngôi sao hạng A, hàng triệu người theo dõi.
Bạn thấy sao?