Bạn Cùng Phòng Bảo [...] – Chương 17

Cũng vào ngày này năm ngoái, tôi đã xem bộ phim mà Chu Trạch Xuyên đóng.

Trên màn ảnh lớn, má dính m-á-u, ánh mắt vào máy quay giống như đang của mình , khiến tim tôi đập nhanh không thể kiềm chế .

Lúc đó, dù có tưởng tượng như thế nào, tôi cũng không nghĩ rằng.

Một năm sau, tôi sẽ ngồi đối diện với .

Suy nghĩ về việc thích hay không thích.

"...Em cũng không biết nữa."

Tôi hạ giọng, giọng lắp bắp,

"Chu Trạch Xuyên, hãy cho em thời gian suy nghĩ đã."

Vô số chi tiết từ những lần gặp gỡ trước kia, như ánh sáng lướt nhanh qua màn hình trong một bộ phim.

Lần lượt lướt qua trong đầu tôi.

Nhưng vì chỉ tồn tại trên mạng, nó như bị bao phủ bởi một lớp kính mờ xa xăm.

"...Anh quá rực rỡ, lại bộc lộ cảm một cách thẳng thắn như , việc em thích dường như là điều tất nhiên."

"Nhưng tại sao, tại sao lại thích một người như em chứ?"

Mùi thuốc sát trùng của phòng y tế hòa vào với mùi hương gỗ từ người Chu Trạch Xuyên lan tỏa ra khắp phòng bệnh.

Sau một lúc im lặng, :

"Nhân Nhân, đúng là nếu như lúc nào cũng đứng ở một nơi cao có ánh sáng, người ta sẽ không thấy mặt đất, rất dễ bỏ lỡ những cảnh tượng đẹp đẽ vô cùng chân thực."

"Em không phải là , em không biết trong lòng , em có ý nghĩa như thế nào."

"Thật ra, khi chúng ta quen nhau trong trò chơi, đó không phải lần đầu tiên với em gặp nhau.”

Ba năm trước.

Khi đó, Chu Trạch Xuyên mới mười bảy tuổi, đã giành giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc đầu tiên trong sự nghiệp của mình.

Một giải thưởng rất có giá trị, bộ phim đó cũng thành công về cả doanh thu lẫn lời khen từ giới phê bình.

Cộng thêm ngoại hình của quá nổi bật.

Dư luận lúc ấy đã đưa lên đỉnh cao của sự nghiệp.

Đến mức chính cũng không khỏi cảm thấy kiêu ngạo.

"Đúng vào thời điểm đó, đã nhận vai diễn thứ hai."

"Đạo diễn và biên kịch đều là những tiền bối từng ra vô số tác phẩm nổi tiếng, và nhân vật họ muốn đóng là một vai diễn có chiều sâu."

"Nhưng khi thử vai, đã không thể hiện tốt."

"Bởi vì không thể hiểu , tại sao một người lớn lên trong môi trường như , chưa từng nhận bất kỳ sự đối xử tử tế nào, lại vẫn sẵn sàng đứng ra khi gặp huống nguy hiểm nhất, để rồi bị dao cứa vào má."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...