Khi lễ duyệt binh kết thúc, mọi người quay về thay quần áo để chuẩn bị cho buổi tiệc mừng tân sinh viên diễn ra vào buổi tối.
Vào lúc hoàng hôn, bầu trời nhuộm đầy những đám mây màu hồng phấn.
Tôi ngồi cuối hàng, đầu óc quay cuồng, cổ họng đau rát như bị lửa đốt.
Vừa uống hai ngụm nước, đột nhiên có một bóng dáng ngồi xuống bên cạnh tôi.
Tôi sang, hóa ra là Ninh Thư Dao.
Cô ấy mỉm khinh bỉ, tôi với giọng miệt thị.
"Cô không nghĩ một người bình thường nghèo hèn như thật sự lại có thể một ngôi sao lớn như Chu Trạch Xuyên thích chứ?"
"Tôi không nghĩ như ."
Tôi lười biếng trả lời
"Hai người rất xứng đôi, tôi chúc hai người mãi mãi hạnh phúc, có không?"
Nụ trên mặt ấy cứng lại, định thêm điều gì đó.
Đột nhiên phía trước vang lên tiếng hét phấn khích.
"Chu Trạch Xuyên!!"
"Anh ấy sẽ biểu diễn bản nhạc piano mở màn cho buổi tiệc này sao? Không phải ấy đang ghi hình một chương trình tạp kỹ ở ngoại thành sao?!"
Tôi ngạc nhiên, ngẩng đầu về phía sân khấu.
Vài tia sáng từ các góc khác nhau chiếu vào một điểm, tụ lại thành một luồng sáng duy nhất, rọi lên người Chu Trạch Xuyên trên sân khấu.
Anh ấy mặc áo sơ mi trắng, thắt một chiếc nơ cầu kỳ, cúi xuống ngồi trước cây đàn piano.
Mái tóc dài buộc gọn phía sau, nhuộm lên một lớp màu hồng nhạt chiếu từ ánh đèn và hoàng hôn.
Sau một thoáng dừng lại, những ngón tay thon dài của bắt đầu di chuyển trên các phím đàn.
m thanh dịu dàng và mềm mại của đàn piano vang lên.
Là 《River Flows In You》.
… Đây là một trong những bản nhạc piano tôi thích nhất và điều này tôi đã từng với .
Tôi ngây ngốc lên sân khấu, lắng nghe bản nhạc.
Người dẫn chương trình cầm micro tiến lại gần, ngạc nhiên hỏi.
"Thật không ngờ cậu Chu cũng tham gia buổi tiệc mừng tân sinh viên ngày hôm nay, cho tôi hỏi tại sao cậu lại chọn chơi bản nhạc này? Cậu có thể chia sẻ vài điều với các tân sinh viên không?"
Chu Trạch Xuyên cầm micro.
Anh bắt đầu , giọng trong trẻo lại pha một chút khàn khàn dịu dàng:
"Bản nhạc này, tôi muốn dành tặng cho một đang có mặt ở đây."
"Tôi đã thích ấy từ rất lâu rồi."
Trong tiếng hét vang lên khắp sân trường, người dẫn chương trình hỏi:
"Cô ấy là ai ? Anh có thể mời ấy lên sân khấu không?"
Bạn thấy sao?