Bạn Cùng Phòng Bảo [...] – Chương 10

Chúng tôi cùng nhau chiến đấu cả buổi chiều, và rồi kết trên WeChat.

Thời gian đó, tôi chỉ cảm thấy giọng của ấy rất hay và có chút quen thuộc, lại không nghĩ nhiều.

Cho đến khi ấy tiết lộ với tôi mình là Chu Trạch Xuyên.

Trong khi tôi vẫn nửa tin nửa ngờ, phản ứng đầu tiên của tôi là lặng lẽ rút lui.

Nhưng ấy lại liên tục nhắn tin cho tôi.

"Chu Trạch Xuyên cũng là người bình thường, cũng chỉ vì một tiếng “Chị em” liền có cảm với em thôi mà, không phải đây là điều rất bình thường sao?”

"Đừng có suy nghĩ là người em không thể với tới."

"Biết trước như này, sẽ đợi chúng ta gặp nhau, mới còn hơn."

"Nhân Nhân, đừng hòng rời xa ."

Tin nhắn cứ gửi liên tục.

Khiến tôi lầm tưởng rằng đó là những lời chân thành của ấy.

Một tuần sau, cơn bão cuối cùng cũng rút đi.

Bầu trời trong xanh trở lại.

Chúng tôi lại tiếp tục việc học quân sự.

Ngày hôm đó, khi chúng tôi đang thực hiện tác đi đều, bỗng từ xa vang lên tiếng hét.

"Aaa——!"

"Cứu tôi với! Là Chu Trạch Xuyên!!"

Nghe thấy tên này, tim tôi bất chợt đập mạnh.

Theo phản xạ, tôi ngước mắt lên .

Ở mép sân thể thao cách đó không xa, đứng giữa một nhóm nam sinh, là người cao nhất với gương mặt vô cùng nổi bật.

Dưới sự quát tháo của huấn luyện viên, đội huấn luyện cuối cùng cũng yên lặng trở lại.

Nhưng khi thấy mọi người đều đang xì xào bàn tán, huấn luyện viên quyết định cho chúng tôi nghỉ ngơi tại chỗ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...