Tôi chuyển đến một căn hộ cách xa căn nhà định hôn phòng nhất, định đợi dự án chung hoàn thành, sẽ cố gắng kết thúc mối quan hệ này một cách êm đẹp.Phó Duẫn thời niên thiếu trong tuổi thanh xuân của Lê Âm là người không ai sánh bằng.Vì , cho dù mọi chuyện đã đến nước này, tôi cũng không thể giống như những người bị phản bội khác, phơi bày sự thật ghê tởm ra trước mặt mọi người, để ta bị người đời chỉ trích.Nhưng hiện thực, luôn luôn không như ý muốn.Trong cuộc đàm phán cuối cùng với đối tác, Trịnh Vy Vân đã xuất hiện.Cô ta đến trước Phó Duẫn, khi ta bước vào, ánh mắt của các đối tác có mặt rõ ràng trở nên nóng rực.Chiếc váy dạ hội ôm sát đường cong cơ thể trẻ trung đầy đặn, Trịnh Vy Vân mỉm nâng ly đi lại giữa bàn tiệc, trên mặt mang vẻ nịnh nọt lấy lòng.Tôi nhíu mày.Cô ta đột nhiên xuất hiện trước mặt đối tác, không gì khác ngoài việc muốn thể hiện địa vị và tuyên bố chủ quyền.Nhưng đây là bàn rượu ăn, không phải buổi tiệc.Cô ta như , chỉ bị coi là trò tiêu khiển cho người ta giỡn.Đã có người vòng tay qua eo Trịnh Vy Vân.Trịnh Vy Vân sững người, không kịp phản ứng, ngả người ra sau, rượu đổ ra trước ngực.Chất liệu lụa trắng dính nước liền trở nên trong suốt, đối tác kia lộ rõ vẻ háo sắc, bế Trịnh Vy Vân đặt lên đùi mình.“Giám đốc Mã…”Tôi đứng dậy, vừa mở miệng, cửa phòng bao đã mở ra.Sắc mặt Phó Duẫn âm trầm, ta sải bước vào, hai cú đ.ấ.m giáng thẳng vào mặt giám đốc Mã.“Anh Phó Duẫn.” Trịnh Vy Vân ôm ngực, nước mắt đã rơi xuống, Phó Duẫn cởi áo khoác ngoài che cho ta, mặc cho Trịnh Vy Vân úp mặt vào n.g.ự.c mình.Cô ta khóc đến run cả người, khi bế lên, liền vòng tay qua cổ Phó Duẫn một cách thuần thục.Khi đi ngang qua tôi, Phó Duẫn dừng bước.Anh ta tôi, ánh mắt lạnh lùng thất vọng.“Lê Âm.”“Dù em có hận , cũng không nên dùng thủ đoạn này để bắt nạt ấy.”Em không nên, bắt nạt ấy.Trái tim vừa khâu vá bằng kim chỉ lại một lần nữa rách toạc, gió lạnh thổi ào ào vào trong.Khi tất cả mọi người đều không tin tôi, cho rằng tôi bắt nạt học đường, chàng trai đã xông vào giữa đám đông, đứng lên sân khấu đối mặt với tất cả vì tôi, dường như đã thật sự c.h.ế.t rồi.Phó Duẫn ôm Trịnh Vy Vân rời đi, những người còn lại, ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.Trong mắt họ, tôi và Phó Duẫn vẫn là vợ chồng chưa cưới.Tôi cầm ly rượu lên, gượng .“Xin lỗi đã để mọi người chê .”Rượu mạnh vào cổ họng, thiêu đốt tim phổi.Đến khi đầu óc quay cuồng, tôi mới nhớ ra, mình đã nhiều năm không uống rượu.Cũng , cứ coi như trở lại là Lê Âm trước khi gặp Phó Duẫn .Mười năm sau, diễn đàn trường Minh Đức lại bùng nổ.Bài đăng ghi lại câu chuyện của tôi và Phó Duẫn đẩy lên top, bên dưới rất nhiều id quen thuộc sống lại, đồng loạt phát cuồng.Đều là những nhân vật có m.á.u mặt trong giới, bức ảnh Phó Duẫn ôm Trịnh Vy Vân, ngay trong ngày hôm đó đã bị lan truyền ra ngoài.Bao gồm cả việc ta vì mà đánh đối tác, dẫn đến việc dự án bị gián đoạn, cũng lan truyền khắp nơi.Kết thúc êm đẹp mà tôi tưởng tượng, đã thất bại.Điện thoại liên tục đổ chuông, của Quả Quả, của bố mẹ tôi, của bố mẹ Phó Duẫn.Tôi đều tắt máy, đứng trước cửa sổ sát đất, châm một điếu thuốc.Thật cay.Cay đến mức cổ họng tôi đau rát.Rõ ràng trước đây, tôi đã rất quen rồi, không ngờ sau vài năm cai thuốc, khi hút lại, lại là cảm giác này.Tôi lướt qua những dòng bình luận.【Tôi sẽ không bao giờ tin vào nữa, cặp đôi bạch nguyệt quang top của tôi, mà lại BE theo kiểu này, tôi không thể chấp nhận .】【Trời ơi, mười năm, tròn mười năm.】【Phó Duẫn, cậu hồ đồ rồi!】【Đều của con trai là chế độ trừ điểm, con là chế độ cộng điểm, trước đây tôi không tin, mà ngay cả Phó Duẫn cũng…】【Con tiểu tam này, sao trông quen thế?】【Lê Âm từng đăng ảnh ta lên mạng xã hội mà? Hình như là sinh viên ấy tài trợ từ hồi đại học.】Có người lần theo bức ảnh, tìm ra thông tin của Trịnh Vy Vân.【? Tôi thật sự cạn lời, Đông Quách tiên sinh và chó sói à?】【Lê Âm bỏ tiền nuôi dưỡng ra một con hầu leo lên giường người mình?】【Thật ra ở công ty tôi đã cảm thấy hai người này mờ ám, Lê Âm quá chói mắt, đúng chuẩn bạch nguyệt quang, không ngờ Phó Duẫn ăn sơn hào hải vị quen rồi lại muốn đi ăn cứt.】【Chó ăn cứt là bản tính, trước đây có đến mấy thì sao, chẳng phải vẫn ngoại đó thôi.】【Tra nam tiện nữ, cùng c.h.ế.t đi cho rồi.】
Bạn thấy sao?