...Eo tôi bị ôm từ phía sau, trên người Phó Duẫn thoang thoảng mùi sữa tắm.Mỗi lần tắm xong, ta đều thích ôm tôi như .Để tôi ngồi khoanh chân trên đùi ta, cùng nhau cuộn tròn trên ghế sofa xem phim hoặc chơi game.Tôi mím môi, "Điện thoại cứ kêu mãi, hình như có việc gì quan trọng.""Hôm nay không có việc gì quan trọng cả."Hôm nay là ngày kỷ niệm mười năm của tôi và Phó Duẫn, mỗi khi đến ngày kỷ niệm, ta đều từ chối tất cả các tin nhắn công việc.Tắt thông báo nhóm, bật chế độ máy bay, những việc này ta đều đã .Nhưng lần này thì không.Khoảnh khắc màn hình điện thoại sáng lên, tôi cảm thấy rõ ràng người phía sau cứng đờ lại."Xin lỗi, A Âm."Phó Duẫn lần đầu tiên dối tôi một cách vụng về như , "Có một vụ quan hệ công chúng rất khẩn cấp."3.Tôi không vạch trần ta.Nhìn ta chưa kịp chỉnh trang, khoác vội chiếc áo khoác rồi vội vã ra ngoài, tôi bỗng thấy thật nực .Anh ta hiếm khi mất bình tĩnh như .Hơn nữa lại là vì Trịnh Vy Vân.Bốn năm trước, khi tôi ra nước ngoài, tôi đã nhờ Phó Duẫn giúp tôi chăm sóc Trịnh Vy Vân.Lúc đó, ta vừa nhận sự hỗ trợ tài chính của tôi trong suốt những năm cấp ba, thi đỗ vào một trường đại học rất tốt.Biết tôi sắp đi, đứa trẻ gầy gò ôm tôi, hai mắt sưng húp như quả đào."Chị, khi chị quay lại, chị vẫn sẽ nhận ra em chứ?"Tôi xoa đầu ta, ôm ta thật chặt."Nói gì , chị còn có thể chạy mất hay sao? Hơn nữa..."Tôi nháy mắt với Phó Duẫn, "Còn có rể em chống lưng cho em nữa mà."Phó Duẫn tôi, bất lực.Tôi bắt đầu hỗ trợ tài chính cho Trịnh Vy Vân từ năm ta học lớp mười, cho đến khi tốt nghiệp đại học và vào việc tại công ty của Phó Duẫn.Ngay cả khi ta thư ký cho Phó Duẫn, tôi cũng đồng ý.【Trường học và xã hội đúng là khác nhau, vào công ty rồi vẫn còn nhiều thứ không hiểu, may mà có rể dẫn dắt.】【Chị Lê Âm, chị thật hạnh phúc! Anh rể đã chuẩn bị hoa cho chị.】【Chị Lê Âm, chúc mừng kỷ niệm 8 năm của hai chị...】Trịnh Vy Vân luôn chia sẻ những chuyện thường ngày của ta với tôi, vào ngày kỷ niệm của tôi và Phó Duẫn, ta cũng luôn gửi lời chúc đúng giờ.Nhưng năm nay thì không.Hình như từ khi tôi về nước, ta rất ít khi nhắn tin cho tôi.Thông báo Wechat hiện lên, hiển thị bè gắn sao đã cập nhật dòng thời gian.Vi Vi: 【Gặp biến cố, dạo này mọi chuyện đều không suôn sẻ, mà, trăng đêm nay thật đẹp.】Kèm theo là ảnh chụp đang băng bó ở bệnh viện.Ở một góc khuất không dễ thấy, lộ ra một đoạn ngón tay của người đàn ông.Những khớp ngón tay đó tôi không thể nào quen thuộc hơn, nửa tiếng trước, còn vén tóc mai cho tôi.4.Tôi bấm vào dòng thời gian của Trịnh Vy Vân.Cài đặt hiển thị ba ngày đã thay đổi, dòng thời gian của ta xuất hiện rất nhiều nội dung mà trước đây tôi chưa từng thấy.Và những nội dung này, không ngoại lệ, đều liên quan đến Phó Duẫn.Bài đăng sớm nhất là vào bốn năm trước, không lâu sau khi tôi ra nước ngoài.【Anh ấy giống như mặt trăng trên trời, em là đứa trẻ sẽ vui vẻ khi ánh trăng chiếu rọi.】Kèm theo là ảnh chụp vài hộp thuốc và bóng lưng Phó Duẫn đứng ở hành lang.Tôi nhớ, lúc đó Trịnh Vy Vân bị ốm, rất nặng, ta không có người thân ở thành phố đó.Tôi lo lắng đến phát ốm, sợ ta sốt cao quá sẽ nguy hiểm, nên đã nhờ Phó Duẫn đến thăm ta thay tôi.Phó Duẫn lái xe suốt đêm đến đó, gọi video call với tôi, giữa mày có chút mệt mỏi."Em thật sự coi như đang nuôi con .""Cô bé mới mười tám tuổi, chẳng phải là trẻ con sao.""A Âm, em cũng mới hai mươi tư thôi."Phó Duẫn xoa mặt tôi qua màn hình, bảo tôi yên tâm, nhất định sẽ chăm sóc tốt người mà tôi quý.Những việc ta hứa với tôi, chưa bao giờ thất hứa.Trịnh Vy Vân đã trải qua bốn năm đại học suôn sẻ, ngày nào ta cũng chia sẻ với tôi, tôi cứ tưởng những gì tôi thấy chính là toàn bộ cuộc sống của ta.Nhưng dòng thời gian mà ta ẩn khỏi tôi, có đến hàng trăm bài đăng.【Hôm nay vui quá, là bánh kem ấy tặng.】【Lúc nhắm mắt ước nguyện, em đã bảo ấy cũng nhắm mắt lại, mắt ấy thật đẹp.】【Em ước gì thời gian có thể mãi mãi dừng lại ở khoảnh khắc này, lúc nghe thấy tiếng chuông video call của chị Lê Âm, em buồn quá...】【Trên thiệp chúc mừng, tên của họ viết liền nhau, em không thích.】Bên dưới là ảnh chụp một tấm thiệp, trên đó là lời chúc viết tay của Phó Duẫn.Bánh kem và lời chúc đều do tôi chọn trước, Phó Duẫn chỉ theo.Khi ký tên, ta đã giấu một chút tâm tư, vẽ một trái tim nhỏ xíu giữa tên tôi và tên ta.Trịnh Vy Vân đã xóa tên tôi đi.Tôi nhớ, hôm đó ta còn nhắn tin cho tôi.【Chị Lê Âm, đây là sinh nhật tuyệt vời nhất mà em từng có, cảm ơn chị.】Tôi , sau này chị sẽ cùng em đón thật nhiều, thật nhiều sinh nhật nữa.
Bạn thấy sao?