Bản Chất Của Ngoại [...] – Chương 1

Tôi và Phó Duẫn nhau mười năm. Ngày đính hôn, thư ký bé nhỏ của ta lại mặc váy cưới trắng muốt, đến tham dự hôn lễ.Phó Duẫn trầm giọng quát ta cút ra ngoài.Tất cả mọi người đều nghĩ thư ký không biết xấu hổ, tham vọng muốn chen chân vào cuộc của chúng tôi, đồng thời ca ngợi Phó Duẫn vẫn tôi sâu đậm.Nhưng chỉ có tôi biết, trong bốn năm tôi không ở trong nước, ta và ta đã quấn quýt bên nhau, cùng nhau trải qua từng ngày kỷ niệm vốn thuộc về chúng tôi.1.Hôm nay là ngày đính hôn của tôi và Phó Duẫn.Ở bên nhau mười năm, cuối cùng cũng nên duyên vợ chồng.Khách khứa chúc mừng không ngớt, Phó Duẫn ôm eo tôi đi mời rượu. Hôm nay ta hiếm khi say, cằm cọ xát vào vai tôi."A Âm, cuối cùng em cũng đã trở về."Hơi thở nồng nặc mùi rượu phả vào tai tôi khiến vành tai nóng lên.Đột nhiên, tiếng cụng ly rôm rả trong sảnh dừng lại.Một người đẩy cửa xông vào.Chiếc váy cưới trắng đính đá lấp lánh dưới ánh đèn, thảm đỏ trong sảnh vẫn chưa dọn đi, Trịnh Vy Vân xách váy chạy đến, giống như một dâu đến muộn.Cả sảnh im phăng phắc, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía tôi.Vì nghi lễ đính hôn đã hoàn thành, chỉ còn tiệc chiêu đãi khách, nên tôi mặc một bộ váy  dạ hội không quá long trọng, thuận tiện cho việc di chuyển.So với chiếc váy cưới trắng mà Trịnh Vy Vân đang mặc, trông tôi có phần kém sắc hơn."Phó Duẫn ca..."Trịnh Vy Vân mặt hơi đỏ, lướt qua tôi, về phía Phó Duẫn.Tôi cảm thấy những ngón tay đang ôm eo mình của Phó Duẫn cứng lại."Trông như thế này là sao?"Trịnh Vy Vân dường như giật mình vì bị chất vấn, trong mắt vẫn chứa đựng sự không cam lòng."Em vừa tham dự triển lãm ảnh cưới do em mời, đây là tác phẩm tốt nghiệp của ấy, em chưa kịp...""Cút ra ngoài."Giọng Phó Duẫn trầm xuống đáng sợ, ta vốn tính tốt, hiếm khi nổi giận trước mặt người ngoài.Tiếng quát này lập tức khiến Trịnh Vy Vân đỏ hoe mắt, ta siết chặt mép váy, dưới ánh mắt của mọi người, quay người rời đi một cách nhục nhã.Vẻ mặt nghi ngờ trên mặt các vị khách lập tức biến mất, Phó Duẫn cúi đầu hôn lên khóe môi tôi."A Âm, em đừng bận tâm, là ta không hiểu quy củ, đáng đời."Anh ta siết chặt eo tôi hơn, giọng vẫn dịu dàng như trước.Nhưng đầu ngón tay tôi lại lạnh dần.Tôi đã từng thấy đôi bông tai của Trịnh Vy Vân.Khi chọn trang sức cho đám cưới, tôi đã thích một đôi bông tai ngọc trai đính kim cương nhỏ, đơn giản và tinh tế.Phó Duẫn màu sắc quá dịu dàng, không hợp với hai bộ lễ phục hơi lộng lẫy của tôi.Sau đó, tôi đã chọn một mẫu mới và không nhắc đến đôi bông tai đó nữa.Nhưng bây giờ, chúng lại xuất hiện trên tai Trịnh Vy Vân, màu sắc lại rất hợp với chiếc váy cưới ta đang mặc.Phó Duẫn đã lén mua nó.Nhưng không tặng cho tôi.2.Quả Quả vẫn không nhịn gọi điện thoại cho tôi để than thở."Tớ nghĩ mãi vẫn thấy không đúng, con trà xanh đó là cố ý đúng không?""Đó là lễ đính hôn của cậu đấy, ta đến muộn thì thôi đi, còn ăn mặc như là sao?""Nhờ cậu mà ta học hành tử tế, có công việc tốt, vừa tốt nghiệp đã cướp chồng cậu, đúng là đồ vong ân bội nghĩa!"Thấy tôi im lặng hồi lâu, ấy im lặng một lúc.Rồi lên tiếng bênh vực Phó Duẫn, "Nhưng mà chồng cậu vẫn khá tuyệt vời đấy, cậu đừng hiểu lầm ấy."Không chỉ Quả Quả nghĩ , ngay cả bố mẹ tôi cũng nghĩ rằng hôm đó chỉ là Trịnh Vy Vân không biết phép tắc.Trong mắt hầu hết mọi người, Phó Duẫn là một người chồng tốt không thể chê vào đâu .Trẻ tuổi, thành đạt, gia thế hiển hách, ngoại hình xuất chúng, dịu dàng, lịch thiệp.Ở bên tôi mười năm, chưa từng có tin đồn ái nào, khi tôi quyết định chưa kết hôn mà đi du học, ta cũng lựa chọn ủng hộ.Rồi trước khi tôi ra nước ngoài, ta đã để bố mẹ hai bên gặp mặt, định ngày cưới.Chờ tôi về nước, chỉ cần tôi đồng ý, sẽ đính hôn và kết hôn.Anh ta đã thực hiện tất cả những lời hứa với tôi.Tôi không có lý do gì để không lấy một người như - nếu tôi không thấy đôi bông tai đó.Tôi cúp điện thoại, chằm chằm vào chiếc điện thoại trên bàn, ngẩn người.Phó Duẫn luôn thẳng thắn, ta đi tắm, điện thoại để ngay trước mặt tôi.Một vài tin nhắn hiện lên.【Em thật sự không cố ý cướp spotlight của chị Lê Âm đâu, em sẽ xin lỗi chị ấy, đừng giận nữa mà.】【Em sai rồi, em cũng đã bị rồi, chân còn bị gãy nữa.】【Mưa to quá, không bắt xe nào cả.】 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...