Bạch Nguyệt Quang Trong [...] – Chương 1

1

 

Khi tôi ngừng lại trước cửa phòng riêng, âm thanh nghị luận mang theo giọng điệu có chút chế nhạo truyền vào trong tai tôi.

 

“Hôm nay Hạ Niệm Châu về nước, chúng ta đánh cược thế nào?”

 

“Cược ta, khi nào đến lì lợm liếm Văn của chúng ta.”

 

“Ha ha ha, tôi thật rất chờ mong, nếu ta biết Văn và Kiều Kiều muốn đính hôn thì nhất định sẽ tức đến tái mặt.”

 

Người phục vụ đi theo bên người tôi, nghe thấy cẩn thận tôi một cái, vừa muốn mở miệng thì bị tôi xua tay im lặng.

 

Giây tiếp theo, bên trong truyền đến một giọng sợ hãi: “Chị Niệm Châu, còn thích Thời Văn sao?”

 

“Cậu yên tâm đi Kiều Kiều, Hạ Niệm Châu chỉ là một người phụ nữ ngu ngốc không có gì ngoài khuôn mặt, chúng ta vĩnh viễn ủng hộ cậu.”

 

“Cậu tốt bụng như , ta không so một phần mười của cậu.”

 

Tôi nghe thấy, khóe môi càng cong lên.

 

“Tính chi phí phòng này vào tài khoản của tôi.”

 

Người phục phủ ngạc nhiên: “Đây……”

 

“Nếu bọn họ có hỏi tới, cứ là người phụ nữ ngu ngốc mời bọn họ.”

 

Tôi không để ý mà vuốt tóc.

 

Nhà họ Hạ là người đứng nhất đứng nhì trong giới, mà gia đình của những con cháu hào môn ngồi trong phòng kia có quan hệ chặt chẽ với nhà tôi.

 

Nếu để bọn họ biết xấu người người khác bị tôi bắt gặp thì……

 

Để tôi đoán xem, bọn họ sẽ cứng cổ đến xin lỗi như thế nào?

 

2

 

Tôi, Hạ Niệm Châu, sau khi cãi nhau với trai cũ Lạc Thời Văn vào 5 năm trước, quá đau lòng nên quyết định ra nước ngoài du học.

 

Khi đang trên máy bay ra nước ngoài, tôi nằm một giấc mơ rất dài.

 

Trong giấc mơ, tôi thế mà lại là nữ phụ pháo hôi bạch nguyệt quang trong một cuốn tiểu thuyết theo đuổi vợ đến thừa sống thiếu chết điển hình, là công cụ theo đuổi vợ của nam chính Lạc Thời Văn, Lạc Thời Văn có cảm với tôi, cố ý đính hôn với Khương Tảo Kiều để đả kích tôi về nước.

 

Khi nhận ra điều này, tôi cũng phản ứng lại, mấy năm trước tôi bị cốt truyện khống chế ra mấy cái hành vi lì lợm lếm với Lạc Thời Văn có bao nhiêu ngu ngốc.

 

Nực ! Nhà họ Hạ chính là nằm trong Top hào môn, ta chỉ là một đứa con lẽ của nhánh bên gia tộc, sao lọt vào mắt tôi ?

 

Chứ đừng đến, nữ chính kia chẳng qua là đứa con của một bảo mẫu nhà tôi.

 

Nghĩ , tôi bực bội mà nhíu mày, mở điện thoại lên, ngồi trên chiếc siêu xe mới mua của mình chụp một tấm hình.

 

Trên ảnh, tóc hơi rối tùy ý xõa trên vai, ánh mắt lạnh nhạt mà màn hình, ngũ quan xinh đẹp.

 

Tôi nhẹ nhàng chấm vài cái, chỉnh sửa rồi gửi vào vòng bè.

 

Đã đến lúc để cho bọn họ biết, cái gì gọi là bạch nguyệt quang tồi tệ, tôi chỉ là một kẻ độc ác xé xác bọn họ mà thôi.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...