Bạch Nguyệt Quang Đấu [...] – Chương 8

Tiêu Thừa Vũ xem sổ sách trong tay.

Ánh mắt giận dữ dần dần lắng xuống.

Thay vào đó là đôi mày nhíu lại.

Cuối cùng, gã "bốp" một tiếng khép sổ sách lại, đặt lên bàn bên cạnh.

Giọng không còn gay gắt như lúc trước:

"Nha hoàn đó , Ninh Âm đến thuốc cũng không uống , ta mới…"

Ta đứng bên cạnh, trong lòng lạnh lẽo.

Mới thì sao?

Chỉ vì mà không phân rõ trắng đen định ta?

Ta vốn dĩ không có hy vọng gì với cuộc hôn nhân này.

Nhưng không ngờ, Tiêu Thừa Vũ lại không phân biệt đúng sai.

Ta dịu giọng , cố gắng kiềm chế bản thân.

"Ninh muội muội muốn lấy một cây nhân sâm trăm năm trong của hồi môn của thiếp, đó là vật hoàng thượng ban tặng, thiếp đã đợi hồi báo với hoàng thượng rồi mới đưa cho nàng ấy."

Tiêu Thừa Vũ ho nhẹ:

"Chuyện nhỏ nhặt như , nàng tự quyết định là ."

"Chỉ là Ninh Âm thân thể yếu ớt, đừng khổ nàng ấy."

Gã đứng dậy, đưa tay vén lọn tóc lòa xòa sau tai ta.

"Tối nay ta sẽ cùng nàng dùng bữa."

Nói xong, gã liền giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra mà rời đi.

Trong lòng ta dâng lên một trận ghê tớm.

Tiêu Thừa Vũ thật sự nghĩ rằng ai cũng mến gã sao?

Ta nheo mắt bóng dáng gã ta xa dần, lạnh một tiếng.

Nếu gã đã lo lắng cho Ninh Âm đến , thì để ta xem.

Tình của họ bền vững đến mức nào.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...