Ba Tôi Từng Đánh [...] – Chương 2

07.

Tôi ôm mặt Mục Diễn Nam hôn say đắm, men rượu lá gan con người ta to hẳn.

Mục Diễn Nam chỉ định giúp tôi cởi dây an toàn, nào ngờ tóc tôi lại vướng vào nút áo cài dưới yết hầu của .

Anh nhẹ không rõ ý, cúi đầu cởi nút áo.

Trong đầu tôi lúc đó chỉ còn mỗi tiếng trầm thấp mê hoặc của người nọ, nên khi Mục Diễn Nam vừa nút xong, tôi đã ôm lấy mặt hôn mãnh liệt.

Hương thơm trên người Mục Diễn Nam rất tinh khiết, trong hơi thở còn thoang thoảng hương bạc hà.

Khiến tôi không khỏi thốt lên: “Anh thơm quá.”

“…”

Thơm chết người.

Môi thơm, cổ thơm, cả người đâu đâu cũng thơm.

Rốt cuộc ấy dùng nước hoa hãng nào?

Sao mà chỗ nào cũng thơm.

“Anh không xài nước hoa.”

Giọng của Mục Diễn Nam như đang khó chịu, còn bao hàm cả ý tứ cực lực kiềm chế.

“Không xài nước hoa? Vậy sao thơm thế?”

Tôi đưa mũi đến trước ngực , hít hà khắp nơi.

“A, ra là mùi hương cơ thể.”

08.

Men theo ánh trăng, tôi thấy hai tai Mục Diễn Nam đỏ lên rõ ràng.

“Sao lỗ tai đỏ ?” Tôi đưa tay sờ dái tai , “Em có hôn chỗ này đâu.”

Nói xong thì nơi đó càng thêm đỏ.

“Đừng quậy nữa.”

Tôi dứt khoát đặt tay lên vai sếp, lấy lòng hỏi: “Sếp Mục, mình đừng kể hiềm khích lúc trước nữa. Ba em đánh là ông ấy sai, mà tại em nghe …”

“Nghe cái gì?” Giọng người nọ khàn khàn.

“Nghe thích thầm em lúc bé, còn trèo tường trộm em nữa.”

Mục Diễn Nam muốn tránh khỏi ánh mắt tôi, lại bị tôi ôm chặt hơn.

“Nên ba em mới đánh , là con heo nhà kế bên, muốn ủi cải trắng của ba.”

“…”

Anh ấy đưa mắt tôi, hỏi nhỏ: “Ba em thật à?”

“Không lẽ giả?”

Tôi bị sắc đẹp dụ dỗ, không nhịn hôn thêm cái nữa, nỉ non: “Em mà biết có trai đẹp thầm em, thì đâu tới nỗi không biết sớm là gì.”

Cả người Mục Diễn Nam run lên, một tay siết chặt eo tôi, một tay nâng cằm tôi lên, hôn xuống.

Điều hoà trong xe mà không mở hết công suất, thì giờ tôi đã đổ mồ hôi khắp người.

Bọn tôi ngồi sai tư thế nên mới hôn một hồi đã mỏi.

Mục Diễn Nam dứt khoát cởi dây an toàn, ôm tôi ngồi lên đùi ấy, tiếp tục hôn nhau.

Không ai biết chúng tôi đang gì.

Cả tôi cũng , tôi chỉ đang nghe theo bản năng dục vọng của mình.

Say rượu hôn nhầm trai đẹp gì gì đó, còn sướng thần tiên.

09.

Cuối cùng bầu không khí mập mờ giữa bọn tôi bị người đứng ngoài cửa sổ hỏng.

Tôi vẫn đang chìm đắm vẫn cố liếc ra ngoài, ai ngờ bị hù cho mất vía.

Ba tôi đứng ngoài chiếc Rolls Royce, đang trợn trừng mắt tôi.

“Ba, ba.”

Còn gì lúng túng hơn bị phụ huynh bắt gặp lúc đang hôn trai?

Tôi không dám xuống xe.

Chỉ biết vùi mặt vào người Mục Diễn Nam y như con đà điểu.

Mục Diễn Nam cũng sợ hết hồn, lại trấn tĩnh hơn tôi nhiều.

Anh ấy ôm tôi, tắt máy, mở cửa, xuống xe.

Ba tôi kinh ngạc không thốt nên lời: “Hai đứa, mày mày mày, mày là cái…”

Tôi sợ Mục Diễn Nam ra câu gì đó doạ người.

Vội vàng che miệng ấy lại, ấp úng giải thích: “Ba, ba nhớ cậu nhóc bị ba đánh năm đó không?”

“…”

“Là ảnh đó.”

10.

“Ba nể ảnh đẹp trai cao ráo thế này, có thể…”

Tôi chắp tay trước ngực, đang nhiệt chối bỏ trách nhiệm giùm Mục Diễn Nam.

Thì ba xông lên đẩy tôi ra, chụp lấy tay Mục Diễn Nam, mừng như điên :

“Thằng nhóc này khá lắm, lớn lên cao ráo đẹp trai nhỉ, chị Trương mẹ cháu hay nhắc cháu lắm, dạo này cháu sếp lớn trong công ty, rất có tương lai.”

Tôi bị ba ruột mình đẩy ra: “?”

Mục Diễn Nam tỉnh bơ kéo tôi vào lòng, lễ phép trả lời: “Chú Lâm, lâu rồi không gặp ạ. Hôm nay cháu đưa Tiêu Tiêu về.”

“Ừ ừ biết rồi, con bé Tiêu Tiêu này bướng bỉnh lắm, phiền cháu quá.”

Tôi bị phụ huynh nhà mình chê bướng bỉnh: “?”

Ba tôi mời Mục Diễn Nam vào nhà uống nước, tôi thì vô tri chạy đi tắm.

Hai người họ ngồi trên phòng khách trò chuyện vui vẻ, không hề có chút lúng túng sau nhiều năm không gặp.

Lúc tôi tắm xong thì Mục Diễn Nam đã đi rồi.

Ba tôi hớn hở : “Thằng nhóc Mục Diễn Nam này giỏi thật đấy, mới ba năm ngắn ngủi đã lên Tổng giám đốc khu vực Châu Á – Thái Bình Dương. Còn trẻ mà tương lai hứa hẹn đây.”

Tôi do dự hỏi: “Anh ấy có quan hệ của tụi con với ba không?”

“Cái này còn gì nữa, hồi nãy trong xe hai đứa bây…”

Tôi ngượng chín mặt, nhanh chân trốn lên phòng.

Di nhảy ra tin nhắn của Mục Diễn Nam:

— Anh về rồi. Mai ngủ trễ chút, không cần đến đúng giờ. Không trừ lương.

Tắm xong thì tôi tỉnh táo hơn chút.

Nhớ tới chuyện hoang đường khi nãy, thì không bình tĩnh nổi nữa.

Sao tôi lại dám hôn sếp ngay ngày đầu tiên đi như chứ?

Sáng nay đồng nghiệp mới móc mỉa gì không nhớ sao?

Nhỡ mai ấy mất hứng, đuổi việc mình luôn thì sao?

Nhưng mà.

Ban nãy hình như ấy cũng vui nhỉ?

Nếu không sao lại tiếp tục hôn mình?

Còn đè ra đòi hôn tiếp nữa?

Ờm…

Chắc không phải Mục Diễn Nam vẫn còn thích mình đó chứ?

11.

Ngày thứ hai đi , tôi cố ý đến sớm nửa tiếng.

Kết quả là công ty không một bóng người.

Tôi còn là nhân viên thử việc đó, nào dám tới trễ, cho dù cấp trên tự nhắn tin cho phép thì cũng không dám mà.

Mười phút sau, cửa thang máy mở ra.

Tôi vui mừng chạy tới, cứ nghĩ là đồng nghiệp tới sớm nhất mở cửa.

Ngẩng đầu lên, là Mục Diễn Nam.

“Sếp Mục, …”

Chắc không phải người tới sớm nhất phụ trách mở cửa trong lời bọn họ đâu ha…

Mục Diễn Nam vặn chìa khoá, quét vân tay, mở cửa cho tôi.

“Hôm qua nhắn tin kêu em ngủ trễ nửa tiếng rồi hẳn tới công ty rồi mà?”

Tôi ngượng ngùng : “Em mới hai ngày thôi mà, đâu dám đi trễ. Dù không thì người khác cũng .”

Mục Diễn Nam nghĩ ngợi gì đó, lấy trong tủ lạnh ra một lon súp đậu xanh.

Tôi đứng đằng xa, bóng lưng thẳng tắp đứng trước lò vi sóng hâm đồ ăn.

Ôi, ảnh đúng là một cái giá treo đồ hoàn hảo á, mặc gì cũng đẹp.

Lại nhớ tới đôi tay ôm eo tôi lúc tối, nhấc bổng tôi từ ghế phụ ngồi vào trong lòng ảnh.

Sức mạnh trai gì đó, cả đời khó quên mà.

Ting một tiếng.

Mục Diễn Nam đặt chén súp lên bàn tôi, sau đó không lời nào bước vào văn phòng, bắt đầu bận bịu công tác.

Tôi và ấy đều ăn ý không nhắc lại chuyện tối qua.

Anh ấy vẫn là Tổng giám đốc Mục cao không với tới, còn tôi là một nhân viên thử việc bình thường.

Thân phận cả hai dường như không có gì thay đổi.

Nhưng thật ra, ấy lại rất dịu dàng với tôi, rất dịu dàng.

== Ủng hộ nhà dịch tại web metruyen.net.vn ==

12.

Đồng nghiệp đã lục tục vào .

Thấy sắc mặt tôi không tốt lắm, trên bàn còn một chén súp chưa ăn xong, có mấy người sáp lại đây nhiều chuyện.

“Hôm qua em đi tiệc xã giao với Tổng giám đốc hả?”

“Ài, em biết hôm qua Tổng giám đốc Mục hôn ai trên xe không?”

Tôi: “?”

Tôi còn chưa kịp trả lời, group chat công ty đã bùng nổ.

Ra là hôm qua lúc bọn tôi hôn nhau trên xe, bị người ta quay lại. Giờ video đó đã lan truyền khắp công ty.

Vấn đề bàn tán sôi nổi nhất là, bình thường Mục Diễn Nam lạnh lùng nghiêm túc đến , không ngờ sẽ đè con người ta ra hôn.

Tôi xem video, thấy mặt mình không bị quay trúng, chỉ mơ hồ thấy bờ vai bóng loáng bị bàn tay to của Mục Diễn Nam ôm lấy.

Nửa bên mặt Mục Diễn Nam góc cạnh rõ ràng, lúc hôn môi mãnh liệt, xương quai hàm cứ liên tục chuyển .

Quyến rũ chết người.

Mấy đồng nghiệp nữ lớn gan còn muốn nhập hồn vào nữ chính.

Có thể là vì tôi mới đi mấy ngày, bình thường cũng mang mắt kính, hôm qua dự tiệc mới đeo lens.

Nên không ai nghi ngờ tôi.

Dù sao thì tôi cũng chỉ là một nữ trợ lý thứ ba mươi chín lúc nào cũng có thể bị Tổng giám đốc sa thải mà thôi.

Cơ mà nữ chính trong câu chuyện lại thật sự là mình, tôi cứ thấy chột dạ sao đó, tìm đại một lý do chui vào phòng nghỉ pha trà.

Phòng nghỉ trong công ty là trung tâm tám chuyện.

Một đống người chui vào chung một nơi nho nhỏ, không muốn nghe cũng không .

“Chị người đó là Tổng giám đốc Mục hả? Mà đó giờ em có nghe giám đốc có đâu, không lẽ mới quen hôm qua?”

“Mới quen mà tiến triển nhanh ? Bình thường Tổng giám đốc Mục bình tĩnh thận trọng, không giống người như lắm?”

“Có chắc người đó là Tổng giám đốc Mục không?”

“Một trăm phần trăm nhé, đúng xe riêng ổng mà.”

“Bình thường Tổng giám đốc cũng không tuỳ tiện cho người khác ngồi xe mình đâu, ảnh cưng dữ.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...