Ba Năm Hạnh Phúc – Chương 3

Tôi mở ra xem, là tin nhắn của chồng trên danh nghĩa của tôi.  

  

【Em thầm tôi à.】  

  

Thầm cái đầu !  

  

Ban đầu tôi không định trả lời, ta không chịu dừng lại.  

  

【Hay là do lúc nhỏ tôi cứu em, từ đó về sau em mãi không quên ?】  

  

【Hay là bề ngoài chúng ta là kết hôn giả, thực ra đây là kế hoạch đã em ấp ủ từ lâu?】  

  

Không phải chứ, đọc nhiều tiểu thuyết quá rồi nhập vai nữ chính luôn hả?  

  

Anh ta thậm chí còn chia sẻ cho tôi một bài hát: 《Yêu là phải thẳng thắn》.  

  

Tôi lập tức cho ta vào danh sách đen.  

  

Sau khi chị Hứa gọi điện xong, quay đầu tôi : 「Chuyện này có lẽ cần chồng em ra mặt.」  

  

Tôi màn hình vừa cho vào danh sách đen mà rơi vào trầm tư.  

  

Ôm chút hy vọng, tôi bỏ ta ra khỏi danh sách đen, tin nhắn của ta ngay lập tức nhảy ra.  

  

【Em cho tôi vào danh sách đen?】  

  

【Đây là một sự cố ngoài ý muốn, có lẽ điện thoại của em gặp sự cố thôi.】  

  

Tô Dật lập tức gửi cho tôi một tin nhắn thoại: 「Tiểu thư Kỷ, tôi trông có giống một kẻ ngốc không?」  

  

Đang lúc tôi do dự không biết nên mở lời với Tô Dật thế nào để nhờ ấy giúp tôi thì chị Hứa đột nhiên lên tiếng: 「Tô Dật đăng Weibo rồi.」  

  

Tôi vội vàng chuyển sang Weibo.  

  

Bài đăng của Tô Dật đã leo lên hot search.  

  

Chỉ có hai câu ngắn gọn.  

  

【Trùng hợp không nhỉ, tôi cũng có một bức ảnh P.】  

  

【Chúng ta còn dùng cùng một tấm nữa chứ, thật là quá trùng hợp mà!】  

  

Hình đính kèm là phiên bản HD của tấm ảnh cưới của tôi.  

  

Vài dòng ngắn gọn, thông tin trực tiếp bùng nổ.  

  

Chị Hứa chằm chằm vào điện thoại, CPU như sắp cháy.  

  

Cư dân mạng càng thêm mù mờ.  

  

【Đây là loại ngôn ngữ nhỏ hẹp gì ?】  

  

  

【Hả? Sao tôi không hiểu gì hết .】  

  

【Có gì khó hiểu đâu, là biết Tô Dật đang giúp Kỷ Oanh giải vây mà.】  

  

【Tô Dật từ khi nào tốt bụng thế này?】  

  

【Mọi người, tôi có một suy đoán táo bạo, liệu có khả năng tấm ảnh này căn bản không phải ảnh P, mà là ảnh cưới thật của hai người không?】  

  

Đừng đoán nữa mọi người.  

  

Tôi mồ hôi đầm đìa rồi.  

 

Chị Hứa gọi điện thoại suốt một giờ đồng hồ, sau đó nghiêm túc bước đến bên tôi và : 「Công khai thôi.」  

  

「Không còn lựa chọn nào khác sao?」  

  

「Có chứ, thừa nhận em là vợ của Tô Dật.」  

  

「………」  

  

「Vậy thì công khai thôi.」  

  

Chị Hứa nghe tôi xong, vừa chuẩn bị gọi điện lại bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, quay đầu tôi hỏi: 「Chồng em có đồng ý không?」  

  

Suýt chút nữa tôi quên mất, tôi còn có một người chồng.  

  

Hơn nữa, còn là một người chồng rất khó chiều.  

  

Để thể hiện thành ý, tôi gửi cho Tô Dật một tin nhắn hẹn gặp mặt.  

  

Đến nơi, tôi đang suy nghĩ điên cuồng thế nào để chồng đồng ý với cầu của tôi, ngay lúc đó thì có một giọng lười biếng vang lên đối diện.  

  

「Tiểu thư Kỷ, đây là đến cảm ơn tôi đấy à?」  

  

Tôi giật mình, tay run lên, lập tức tắt trang điện thoại.  

 

Ngẩng đầu lên, tôi đối diện với ánh mắt của Tô Dật.  

  

Anh ấy liếc điện thoại của tôi, khóe miệng nở một nụ mơ hồ.  

  

Tôi cố gắng nở một nụ giả tạo, 「Anh đoán đúng rồi, tôi đến để cảm ơn .」  

  

Tô Dật không gì.  

  

Tôi tiếp tục tiến công, 「Tổng giám đốc Tô thật là người đẹp trai và tốt bụng, quả thật là người đàn ông hoàn hảo nhất trên thế giới này.」  

  

Nụ trên khóe miệng Tô Dật biến mất, ánh mắt tôi dần trở nên kỳ lạ.  

  

Anh đưa tay sờ trán tôi, nghiêm túc tôi : 「Em bị hỏng não à?」  

  

Không biết thì xin hãy im lặng.  

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...