Ba Năm Hạnh Phúc – Chương 10

Anh ấy có chút ngạc nhiên trước hành vô thức này của tôi, ngoan ngoãn cúi đầu để mặc tôi thao túng.  

  

Đợi đến khi tôi lau xong, thấy ấy lại trở về dáng vẻ một chàng đẹp trai, tôi mới hài lòng gật đầu.  

  

Tô Dật tôi với vẻ mặt thưởng thức, cuối cùng nhận ra có điều gì đó không đúng, 「Em sẽ không chỉ quan tâm đến gương mặt này của tôi chứ.」  

  

「Làm sao có thể?」  

  

Lúc này sắc mặt của Tô Dật mới dịu đi một chút, khóe miệng thoáng nở một nụ nhạt.  

  

「Tôi còn lo cho bộ đồ của , đôi giày Valentino và cả chiếc đồng hồ Patek Philippe nữa.」  

  

Nụ của Tô Dật cứng đờ lại.  

  

Buổi tối, tôi và Tô Dật ngồi trong sân ăn chiến lợi phẩm hôm nay giành .  

  

Đang ăn thì bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng cãi nhau đứt quãng.  

  

Nếu tôi nhớ không nhầm thì người ở bên cạnh chính là Thịnh Tư.  

  

Tôi tuy tò mò đến mức chỉ muốn trèo tường sang xem, vì có máy quay nên đành giả vờ như không có chuyện gì mà tiếp tục ăn cơm.  

  

Ai ngờ bọn họ càng cãi càng to.  

  

「Em có trách xếp hạng cuối cùng đâu, sao lại cáu với em?」  

  

「Anh cáu với em? Rõ ràng là em cứ chằm chằm Tô Dật mãi!」  

  

「Anh ta đẹp trai, em một chút không sao?」  

  

Nhân vật chính Tô Dật mặt không biểu cảm mà tiếp tục ăn cơm.  

  

Tôi chọc chọc vào cánh tay ấy, : 「Người ta khen đẹp trai đấy.」  

  

Tô Dật liếc tôi một cái, bình thản đáp: 「Tôi biết mà.」  

  

「……」  

  

Tôi đúng là nhiều chuyện rồi.  

  

Hai người họ vẫn đang cãi nhau.  

  

「Em thật sự chỉ vì ta đẹp trai sao? Em mà không giấu kìa!」  

  

「Em chỉ thích ăn kẹo couple thôi! Kỷ Oanh Tô Dật thích ấy đến chết, theo đuổi ấy rất lâu, em thấy ngọt quá một cái cũng không à?!」  

  

Không phải.  

Hai vợ chồng các người ghen tuông cãi nhau đừng có kéo người vô can vào không.  

  

Tôi chỉ ăn cơm thôi mà tôi đắc tội gì với ai đâu.  

  

Tôi cảm nhận ánh mắt nóng rực từ đối diện, chột dạ đến mức không dám ngẩng đầu lên.  

  

Nhân vật chính Tô Dật đặt bát đũa xuống, thong thả tôi: 「Tôi? Thích em đến chết? Theo đuổi em rất lâu?」  

  

Tuân thủ suy nghĩ dù gì cũng đang quay chương trình ta cũng không dám gì, tôi ngẩng đầu đối diện với ta một cách đàng hoàng: 「Chẳng lẽ không phải sao?」  

  

「Không phải em tỏ trước, theo đuổi tôi, cầu hôn tôi sao?」  

  

Dù sao cũng chỉ là diễn thôi.  

  

Tôi thêm chút bối cảnh câu chuyện thì có sao đâu.  

  

Tô Dật thấy tôi chắc như đinh đóng cột, lập tức bật vì tức.  

  

「Phải.」  

  

「Là tôi tỏ trước, theo đuổi em, cầu hôn em.」  

  

Anh ấy nhập vai nhanh đến đáng sợ.  

  

Tiếp tục thế này, tôi thật sự nghi ngờ mấy ngày nay cái gọi là diễn xuất của ta không phải là kỹ xảo mà là cảm thật rồi.  

  

Tên Tô Dật này chẳng lẽ thật sự thích tôi sao.  

  

Người mưu đồ từ lâu chẳng lẽ vẫn luôn là ta.  

  

Tôi không phải là cừu non tự nhảy vào bẫy để chờ bị thịt đấy chứ.  

 

Những ngày tiếp theo, các hoạt của chương trình chủ yếu xoay quanh cấy lúa và đi chợ.  

  

Bốn cặp đôi khác ít nhiều đều xảy ra tranh cãi vì một số chuyện.  

  

Chỉ có tôi và Tô Dật từ đầu đến cuối đều vô cùng "ân ái".  

  

Thậm chí ngay cả cãi vặt cũng không có.  

  

Thịnh Tư sau một lần nữa cãi nhau với chồng mình, thậm chí đã tìm đến tôi để học hỏi kinh nghiệm, 「Hai người và Tô Dật cảm tốt như , có bí quyết gì không?」  

  

Hỏi tôi là hỏi đúng người rồi đó.  

  

Tôi và ta cảm tốt chủ yếu chỉ vì hai chữ: không thân.  

  

Tiếc là tôi không thể như .  

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...