Buổi sáng, chuông báo thức reo, tôi gọi Tỉnh Tỉnh dậy.
Cửa phòng ngủ chính mở ra, Hứa Yến Chu xoa xoa trán:
"Để đưa Tỉnh Tỉnh đến trường."
Tôi ta một cái:
"Được thôi!"
Sau khi đưa Tỉnh Tỉnh đi học, Hứa Yến Chu mua cho tôi một bát hoành thánh.
"Trưa em muốn ăn gì? Anh đi chợ mua."
Tôi không đáp, cầm bát hoành thánh đi vào phòng việc rồi tiện tay đóng cửa lại.
Hứa Yến Chu đứng nguyên đó cánh cửa đóng kín, không lời nào.
Mãi đến lúc cửa mở lại, ta vẫn còn đứng chờ.
Lúc đó đã là 11 giờ trưa. Từ trong bếp vang lên tiếng .
12 giờ rưỡi, Hứa Yến Chu gõ cửa:
"Em đói chưa? Anh nấu xong cơm rồi, ra ăn một chút đi!"
Tôi nhắm mắt, cảm thấy khó chịu.
Mở cửa ra, suýt nữa đụng phải Hứa Yến Chu đứng ngay ngoài cửa.
Anh ta gượng:
"Anh mua ít đậu bắp tươi lắm, với cả..."
Chưa kịp hết câu, tôi đã vòng qua ta, cầm chìa khóa ra ngoài.
Hứa Yến Chu dường như có một "kịch bản" cố định.
Phạm sai lầm, ta sẽ giữ thái độ thấp hèn, ở lì trong nhà, tất cả việc để dỗ dành tôi.
Đợi tôi nguôi giận, ta lại quay trở về bản tính cũ.
Trước đây tôi từng mềm lòng vì điều đó.
Sau này, tôi cố không để ý.
Còn bây giờ, tôi chỉ cảm thấy phiền.
Tôi lái xe đi lang thang đến tận 4 giờ rưỡi mới về.
Lúc 4 giờ, Hứa Yến Chu nhắn tin:
"Anh đi đón Tỉnh Tỉnh tan học."
Về đến nhà, tôi thấy Tỉnh Tỉnh đang bài tập.
"Mẹ ơi, cuối cùng mẹ cũng về rồi! Bố bảo tối nay sẽ cơm nắm ba màu cho con.
"Mẹ ơi, mẹ đi đâu thế?
"Bố bố mẹ giận. Mẹ tha lỗi cho bố đi, bố biết sai rồi!"
Tôi , xoa đầu con:
"Viết bài xong đi, mẹ có mua dâu rừng. Làm xong ăn nhé!"
"Yeah!"
Ba ngày liền, Hứa Yến Chu cứ ở nhà, tất cả việc để lấy lòng tôi.
Anh ta nấu ăn, giặt giũ, dọn dẹp, chăm sóc tôi từng chút một.
Điện thoại ta rung không ngừng, ta không nghe.
Điện thoại của tôi cũng không ngừng.
Lý Mạn đã hoàn toàn mất kiên nhẫn, gửi cho tôi hết tin nhắn này đến tin nhắn khác.
Trong một đoạn ghi âm, ta tức giận:
"Chị đang hối hận đúng không? Ôn Trúc Dao, tôi cho chị biết, nếu chị dám lừa tôi, tôi sẽ không để yên! Tôi Hứa Yến Chu, tôi sẽ sinh con của ấy. Nếu chị lừa tôi, tôi sẽ mọi cách để trả thù!"
Tôi mở đoạn ghi âm và nghe ngay trước mặt Hứa Yến Chu, sau đó trả lời:
"Cứ yên tâm! Cái thứ coi là báu vật, tôi giờ chỉ muốn vứt đi!"
Hứa Yến Chu lặng người tôi thật lâu, rồi gượng đặt một đĩa xoài gọt sẵn trước mặt tôi.
—------------
Hôm thứ Sáu, sau giờ tan học, tôi hỏi Tỉnh Tỉnh:
"Con muốn về nhà ông bà ngoại chơi cuối tuần không?"
Mắt Tỉnh Tỉnh sáng rực:
"Dạ có!"
Hứa Yến Chu :
"Để đưa con đi."
"Không cần, tôi đưa. Anh ở nhà chờ!"
Tôi đưa Tỉnh Tỉnh đến nhà ông bà ngoại, dặn dò con ngoan ngoãn, Chủ nhật mẹ sẽ đến đón.
Bố mẹ tôi không nhận ra có điều gì bất thường.
Họ chỉ hỏi tôi có về nhà ăn cơm cuối tuần không.
"Không ạ, con đang bận việc."
"Vậy thì nhớ giữ sức khỏe."
Về đến nhà, tôi ngửi thấy mùi khói thuốc nồng nặc.
Hứa Yến Chu ngồi trên sofa, đầu cúi thấp, khuôn mặt chìm trong bóng tối.
Tôi đặt bản thỏa thuận ly hôn vừa in ra lên bàn trà:
"Vì ngoại , tôi sẽ lấy 80% tài sản chung. Quyền nuôi con thuộc về tôi, còn tiền trợ cấp nuôi dưỡng, tự điền vào. Nếu có chỗ nào không hài lòng, chúng ta có thể thương lượng sửa đổi."
"Nhất định phải như sao?"
"Anh nghĩ sao?"
Hứa Yến Chu thở hắt một hơi, vò nát bản thỏa thuận, ném vào thùng rác:
"Anh sẽ không ly hôn!"
"Được thôi. Lần tới, tôi sẽ đưa trát hầu tòa. Và bằng chứng ngoại , bè, khách hàng của , mỗi người sẽ nhận một bản."
Hứa Yến Chu ngẩng phắt lên, đôi mắt đỏ ngầu vì mất ngủ nhiều ngày:
"Anh thừa nhận, đã điều sai. Nhưng Ôn Trúc Dao, chưa bao giờ nghĩ đến việc ly hôn với em. Chỉ cần vì Tỉnh Tỉnh, em không thể cho một cơ hội để sửa sai sao?"
Tôi mệt mỏi nhắm mắt, cố gắng dằn lòng:
"Anh luôn muốn có thêm một con . Hứa Yến Chu, nếu sau này con gặp phải người đàn ông giống hệt , sẽ với con thế nào?
"Rằng chuyện ngoại không sao cả? Rằng con có thể tha thứ? Rằng con có thể cho người đó thêm cơ hội sao?
"Hứa Yến Chu, nếu người ngoại là tôi, nếu tôi cũng lên giường với người khác cả trăm lần, có cho tôi một cơ hội để sửa sai không?"
Bạn thấy sao?