Tôi đứng dậy với tư thế của một con gà trống thắng trận, ngẩng cao đầu bước ra khỏi văn phòng.
Nhưng ngay khi cánh cửa sau lưng đóng lại, người tôi đột nhiên mềm nhũn người dựa vào tường, đưa tay lên ngực.
Bà cố lại hào hứng khen ngợi: "Chắt ngoan của bà đã xuất sư rồi, vừa rồi cái kiểu con chọi người ta quá đỉnh!"
"Hả? Bà cố, vừa rồi không phải là bà nhập vào người con ạ?"
Khi chị Vương muốn sa thải tôi, tôi bỗng thấy máu dồn lên não, miệng lưỡi hoàn toàn không kiểm soát , còn tưởng là bà cố lại đứng lên đòi lại công bằng cho tôi chứ.
Tôi vừa ngồi lại vào chỗ, Tần Tổng đã vội vã bước vào.
Trưởng phòng nghe Tần tổng đến liền vội ra đón, mặt nịnh nọt hỏi: "Tần tổng, sao lại đích thân lên tầng chúng tôi ?"
Tần tổng đập tập tài liệu trong tay xuống trước mặt trưởng phòng, nghiêm mặt hỏi: "Phương án này ai ?"
Trưởng phòng mở ra một cái, lập tức ném xuống bàn, quát tôi: "Mạnh Phàm Tinh! Cô xem cái phương án gì thế này, còn dám vượt qua tôi gửi thẳng cho Tần tổng, còn dối là bên Tần tổng đã duyệt!"
Tôi dừng lại một chút, đứng dậy, không to: "Tần tổng, lúc đó đúng là đã duyệt mà."
Tần tổng bỗng quay đầu, nheo mắt trưởng phòng: "Nếu tôi nhớ không nhầm, phương án này là giao cho mà."
Nhìn vẻ mặt không thiện cảm của Tần tổng, ngay cả tôi cũng nghĩ là phương án có vấn đề.
Trưởng phòng cũng nhận ra, vội đổ lỗi: "Vâng, Tần tổng, Mạnh Phàm Tinh cứ muốn chứng minh bản thân, tôi nghĩ cũng , nên định để ấy xong rồi tôi sẽ kiểm tra giúp, ai ngờ ấy lại vượt qua tôi gửi cho ."
"Chắt , con cứ đi, cứ thật với Tần tổng tại sao là con lại phương án này!
Bà cố gấp đến mức tưởng chừng sắp nhập vào người tôi, tôi vẫn bình thản.
"Ý là phương án này ấy một mình, hoàn toàn không tham gia sao?" - Tần tổng nghiêm nghị hỏi.
"Đúng !" - Trưởng phòng rất chắc chắn gật đầu đáp.
"Nếu bây giờ con không giải thích, sẽ không còn cơ hội giải thích nữa đâu!" - Bà cố giận dữ.
"Vậy là phương án này các người cũng đều không tham gia, là ấy hoàn thành độc lập? "
Tần tổng lại quét mắt mọi người, các đồng nghiệp tại vị trí việc đều vội vàng xua tay lắc đầu, sợ dính líu đến tôi.
"Được, tiền thưởng tháng này hai vạn đều là của một mình , tôi sẽ báo ngay với phòng tài vụ."
Tần tổng đi đến bên cạnh tôi, vỗ vai tôi.
"Tại sao?!" - Trưởng phòng ngạc nhiên.
"Bởi vì phương án này bên khách hàng rất hài lòng, và chủ ký tiếp hợp đồng năm sau, còn chỉ định để người phương án này phụ trách tất cả các phương án sau này của họ."
"Được lắm, chắt , chơi chiêu giả heo ăn thịt hổ vphải không.", Giọng bà cố đầy bất ngờ vui mừng.
Nhưng phương án này vốn là của tôi mà.
Trưởng phòng như muốn khóc, Tần tổng lại nghiêm mặt, nghiêm khắc quở trách: "Anh trưởng phòng, để người dưới việc của mình, sau đó sắc mặt sếp rồi đổ lỗi, sao dẫn dắt người khác! Từ hôm nay, không cần vị trí trưởng phòng nữa, giáng xuống cấp K2, Mạnh Phàm Tinh có năng lực chuyên môn tốt, để ấy trưởng phòng thay thế đi."
Trưởng phòng chán nản ngã ngồi xuống đất, Tần tổng đã quay người đi mất.
Văn phòng một lúc im lặng như tờ, ngay cả bản thân tôi cũng không ngờ lại là kết quả này.
Bà cố lại líu lo bên tai: "Được lắm cháu , ba niềm vui lớn của phụ nữ là thăng chức, đẹp lên, đổi chồng, con một phát đã chiếm hai rồi."
Bạn thấy sao?