Mẹ thấy tôi như thấy cọng rơm cứu mạng, nắm lấy tay tôi, đôi mắt đã khóc đến đỏ hoe.
“Tư Doãn, ba thương con nhất, con mau khuyên ba đi, ba định đánh chết trai con rồi.”
“Chẳng qua là lộ ra một chút thông tin thôi mà? Gia Hứa đã nhận sai rồi, sau này không nữa, chuyện này bỏ qua đi.”
“Chẳng lẽ ông thực sự muốn đưa nó đến đồn cảnh sát sao? Nó là con trai ruột của ông mà!”
Tôi đi đến bên ba, pha cho ông một tách trà, : “Ba à, điều tra rõ ràng là rồi, tổn thất vẫn nằm trong phạm vi kiểm soát, uống tách trà cho bớt giận.”
Ba nhận lấy tách trà từ tôi, tay vẫn còn run rẩy, có vẻ vừa rồi ông đã đánh rất nặng tay.
“Tư Doãn, con chuyện này xử lý thế nào?”
Đây là ba đang tạo uy tín cho tôi trước mặt mọi người, tất nhiên ông cũng không muốn kẻ ác.
Nghe mẹ lập tức thở phào nhẹ nhõm, chắc chắn : “Tư Doãn, từ nhỏ hai em con đã rất thân thiết, lần này con chỉ là hồ đồ thôi, con mắng nó vài câu là rồi.”
Triệu Dao Dao cũng thở phào, cầu xin: “Đúng , Tư Doãn, em tha cho em một lần đi.”
Ngay cả trai vốn đang căng thẳng cũng thả lỏng người.
Các lãnh đạo cấp cao đứng bên thì lắc đầu ngán ngẩm, trên mặt lộ rõ vẻ thất vọng.
Tất cả mọi người đều nghĩ rằng tôi sẽ tha cho trai.
Tôi nhếch môi, ánh mắt đầy vẻ mỉa mai, chậm rãi : “Dù người này là tôi, đã phạm pháp thì cũng như người thường thôi, báo cảnh sát đi.”
Trong đám đông vang lên tiếng kinh hô.
Anh trai đột ngột đứng bật dậy, đôi mắt đỏ ngầu tôi: “Dựa vào cái gì? Anh là trai em mà!”
Tôi ngẩng cao đầu, dõng dạc : “Nhưng đã phạm pháp. Nếu là thiếu tiền thì còn có chút lý do, đâu có thiếu tiền.”
“Vậy nên chỉ vì bốc đồng. Anh có biết cái giá của sự bốc đồng của là bao nhiêu người vô tội bị sa thải không? Bao nhiêu người sống trong lo âu, có thể họ đang gánh vác cả gia đình.”
“Anh à, thật sự em quá thất vọng!”
Những lãnh đạo cấp cao tôi với ánh mắt đầy nhiệt huyết, vài người thậm chí mắt đã đỏ hoe.
Triệu Dao Dao lập tức đổ lỗi: “Chẳng phải vì em sao? Vốn dĩ những thứ này đều là của Gia Hứa, em đã cướp đi của cậu ấy, cậu ấy giận nên trả thù một chút thì sao chứ?”
Tôi lạnh lùng ta, chế giễu : “Hồi đó chị quyến rũ tôi trong trường, sau đó mang thai ép buộc phải vào nhà họ Tô, điều này mới khiến ba tôi hoàn toàn thất vọng về ta.”
“Mỗi tháng tôi cho chị mười mấy vạn để tiêu xài mà chị còn thấy không đủ, nhất định đòi vào nhà họ Tô. Chỉ trong nửa năm, chị đã từ một sinh viên nghèo trở thành một bà chủ sở hữu tài sản hàng chục triệu, tất cả là do lòng tham của chị.”
“Dù trước đây tôi với trai không thân thiết lắm, tôi hiểu ta, tôi ba mẹ và gia đình này, tuyệt đối không thể ra chuyện hủy hoại cơ nghiệp mà ba tôi đã vất vả dựng.”
“Ba tôi cũng đã điều tra rồi, hai tháng trước chị đã qua lại rất gần gũi với công ty đối thủ, tất cả chuyện này đều là do chị giật dây phải không!”
14
Ngay lập tức, mặt Triệu Dao Dao tái mét, định mở miệng giải thích cái tát của mẹ tôi đã vung tới: “Tôi đã biết con trai tôi không thể nào độc ác đến , tất cả là tại , chính đã xúi giục con trai tôi thành ra như thế này.”
“Đồ tiện nhân, đồ đê tiện, hôm nay tôi phải đánh chết !”
Anh trai vội vã xông lên can ngăn, mẹ tôi quá tức giận, túm lấy tóc Triệu Dao Dao rồi đập vào tủ.
Triệu Dao Dao đưa tay định né tránh, kết quả vô đẩy mẹ tôi vào tủ, lập tức máu đỏ tươi chảy ra.
Tiếng khóc, tiếng mắng chửi, tiếng người lao lên can ngăn lập tức náo loạn thành một mớ hỗn độn.
Tôi đứng bên cửa sổ, vừa ngắm hoàng hôn buông xuống, vừa thưởng thức cảnh tượng đám đông hỗn loạn.
Sau đó, tôi gọi điện cho 110 và 120. Rất nhanh, tiếng còi cảnh sát vang lên ngoài cửa sổ, cảnh sát và bác sĩ cùng lúc bước vào, trận hỗn chiến mới kết thúc.
Trong đó, Triệu Dao Dao bị đánh thê thảm nhất, dù sao trai tôi cũng là người nhà họ Tô, nhân viên vẫn có chút kiêng dè.
Nhưng ta thì khác, bị đánh đến mức nôn ra máu.
Bạn thấy sao?