28
Tôi nghĩ có lẽ mình nên tìm một thầy bói để xem liệu có phải số mệnh mình là sống độc thân hay không.
Nếu không, tại sao chuyện đương của tôi lại không thuận lợi như ?
Dù cho tôi không phải người hoàn toàn trong sáng, cũng không cần phải xui xẻo đến mức này.
Về chuyện của Lâm Nhiên, sáng hôm sau tôi vẫn đến đồn cảnh sát để rằng ấy không bắt cóc tôi.
Gia đình họ Lâm đã giúp đỡ tôi và mẹ rất nhiều, Lâm Nhiên cũng từng đối xử rất tốt với tôi, tôi không muốn ấy phải vào tù.
Có lẽ tôi vẫn không thể liên kết hình ảnh một Lâm Nhiên lịch lãm, nhã nhặn với một kẻ bi,ến th,ái .
Sau khi thả, Lâm Nhiên đến trường tìm tôi.
Lúc đó tôi vừa tan học.
Chúng tôi đứng đối diện nhau ở một góc khuất.
Anh ấy nhẹ nhàng vén tóc tôi ra sau tai, hỏi:
“Có nhớ không?”
Thái độ của ấy như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra, như thể ấy chưa từng bị đưa vào đồn cảnh sát vì tội bắt cóc tôi.
Vừa , ấy vừa nắm lấy tay tôi.
Tôi giằng tay ra, lại siết chặt hơn.
Triệu Hằng chạy đến, vung nắm thẳng vào mặt Lâm Nhiên.
Thế là hai người lao vào đánh nhau ngay trong trường.
Tôi lập tức bỏ chạy.
Tôi càng lúc càng hối hận.
Lâm Nhiên khó đối phó, Triệu Hằng cũng khó đối phó.
Bây giờ hai người họ lại nhắm vào nhau, còn tôi thì bị Triệu Hằng bám riết, không chịu thừa nhận rằng chúng tôi đã chia tay.
29
Tôi chạy như điên về ký túc xá.
Lấy một gói mì ăn liền ra ăn.
Lâm Nhiên nhắn tin cho tôi, rằng đang chờ dưới ký túc xá.
Ký túc xá của tôi ở tầng ba, từ ban công tôi có thể thấy đang đứng bên cạnh bồn hoa.
Tôi nhắn lại:
“Anh Lâm Nhiên, đừng đợi em nữa, về nhà đi, đừng để dì Từ lo lắng. Coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.”
Nhưng Lâm Nhiên không chịu đi, từ buổi trưa đứng đến tối. Đến hơn 10 giờ đêm, các trong phòng bắt đầu bàn tán về “soái ca” đứng dưới lầu, đoán rằng ấy đang vướng vào một câu chuyện đầy đau khổ với ai đó.
Tôi gọi cho dì Từ, nhờ dì đến đón ấy.
Dì Từ thở dài đầy bất lực. Không lâu sau, tôi thấy dì Từ và Lâm đến, không biết họ gì với Lâm Nhiên, Lâm suýt chút nữa tay. Dì Từ phải giữ lại.
Họ chuyện suốt nửa tiếng, cuối cùng Lâm Nhiên vẫn không chịu rời đi, khiến dì Từ và Lâm tức giận bỏ về.
Anh ấy thật sự rất cố chấp.
30
Khi tôi xuống lầu, ánh mắt ấy lập tức sáng lên.
Tôi đưa cho một chai nước.
Anh nhận lấy và nắm chặt tay tôi.
“Anh Lâm Nhiên, bị điên rồi à? Hay thật sự nên đi khám bác sĩ đi.”
“Anh không điên. Anh chỉ em. Yêu em là sai sao?”
“Nhưng bố mẹ không đồng ý.”
“Anh em, em , cần gì quan tâm họ có đồng ý hay không.”
“Nhưng em không thích theo kiểu đương.”
“Anh không để tâm.”
“…”
“Về nhà với đi. Căn hộ của gần trường em.”
Tôi lùi lại một bước:
“Không. Em không muốn bị nhốt nữa.”
“Nếu em ngoan ngoãn ở bên , sẽ không nhốt em.”
Anh lại van xin:
“Thi Thi, thương đi. Mấy ngày nay không ngủ . Anh sẽ không gì tổn đến em. Em không tin sao?”
“… Thế thì đi khám tâm lý đi.”
“Em đi cùng .”
“Thôi, em ở lại ký túc xá. Mai chúng ta cùng đi bệnh viện.”
31
Cuối cùng cũng chịu về.
Nằm trên giường, tôi không tài nào ngủ , có lẽ vì đã ngủ quá nhiều.
Tài khoản của tôi cũng lâu rồi chưa cập nhật vì mớ chuyện rắc rối này.
Mẹ tôi muốn tìm một căn nhà để chuyển ra ngoài sống, sau đó tìm một công việc mới.
Hai giờ sáng, dì Từ nhắn cho tôi một đoạn tin rất dài.
Bà xin lỗi tôi, mong tôi tha thứ cho Lâm Nhiên, rồi lại nhờ tôi quan tâm ấy nhiều hơn. Bà cho rằng chắc chắn Lâm Nhiên đang mắc bệnh, rơi vào ngõ cụt trong tâm lý…
Sáng hôm sau, tôi thức dậy với cơn đau đầu chóng mặt, Lâm Nhiên đến trường đón tôi rồi chúng tôi cùng đi khám bác sĩ tâm lý.
Tôi cảm thấy thật xấu hổ.
Bác sĩ tôi, hỏi:
“Em có vấn đề gì?”
Tôi chỉ tay về phía Lâm Nhiên:
“Anh ấy có vấn đề.”
Bác sĩ sững lại, rồi quay sang hỏi Lâm Nhiên.
Lâm Nhiên :
“Cháu ấy, muốn ở bên ấy. Đây có phải bệnh không?”
Bác sĩ chúng tôi đầy bối rối.
Tôi vội vàng giải thích:
“Trước đó ấy từng nhốt cháu.”
Bác sĩ chúng tôi với ánh mắt kinh hãi.
Lâm Nhiên :
“Cháu không định nhốt ấy mãi, chỉ muốn dành thời gian vun đắp cảm.”
Bác sĩ bảo chúng tôi đến đồn cảnh sát hỏi thử, vì ông ấy không chữa .
!!!
Thật là lang băm!
32
Ra khỏi bệnh viện, Lâm Nhiên kéo tôi đi ăn trưa.
Tôi ăn mà không cảm nhận vị gì.
Kết quả là, có người chụp cảnh ấy nắm tay tôi.
Vì trước đó tôi và Triệu Hằng “couple content” rất ngọt ngào, tôi đã là một hot TikToker nhỏ. Giờ đây, mọi người lan truyền rằng tôi “ngoại ”!
Lập tức, tài khoản của tôi bị cư dân mạng “tấn công” không thương tiếc.
Sau đó, còn có người tiết lộ chuyện Lâm Nhiên và Triệu Hằng đánh nhau…
Điều này càng khiến tin đồn tay ba của chúng tôi trở nên “thuyết phục” hơn.
Tôi vội vàng đăng bài đính chính rằng đã chia tay Triệu Hằng.
Nhưng Triệu Hằng ngay lập tức phản hồi, rằng ấy không đồng ý chia tay, có người đã xen vào mối quan hệ của chúng tôi, và ấy vẫn đang đợi tôi.
!!!
Lâm Nhiên cũng đăng bài giải thích, rằng mọi chuyện không liên quan đến tôi, là ấy quyến rũ tôi, xin mọi người đừng chỉ trích tôi.
???
!!!
Tài khoản của tôi bất ngờ tăng thêm hàng triệu lượt theo dõi.
Toàn là anti-fan.
Giáo viên chủ nhiệm còn tìm gặp tôi, cầu tôi ý đến hình ảnh cá nhân, đừng gì trái với chuẩn mực đạo đức, nếu không sẽ ảnh hưởng đến trường.
Cuối cùng, Lâm phải ra tay chi tiền để dẹp yên mọi chuyện.
33
Mẹ tôi hiện đang sống trong một căn phòng .
Bà tạm thời chưa tìm việc , những việc quá nặng nhọc tôi không muốn bà , còn những công việc nhẹ nhàng thì đã có người khác mất.
Mấy năm qua bà ở nhà họ Lâm cũng tiết kiệm một ít tiền. Tôi nghĩ nếu tôi kiếm thêm một chút nữa, chúng tôi có thể mua một căn nhà nhỏ.
Nhưng để kiếm tiền, tôi phải quảng cáo.
Lâm Nhiên ba ngày hai lượt đến trường tìm tôi. Tôi không gặp , liền ngồi ở ghế trước ký túc xá việc từ xa.
Nhờ vào chuyện của và Triệu Hằng, tôi giờ đã là một nhân vật nổi tiếng trong trường. Đi giặt quần áo cũng bị người khác như thú trong lồng.
Mỗi lần Lâm Nhiên đến, lại có người chụp ảnh đăng lên mạng.
Dù sao thì từ khóa “ngoại ” của tôi đã đạt hàng chục triệu lượt xem, vẫn tiếp tục tăng.
Tôi hít một hơi sâu. Tiền này không kiếm thì phí quá!
Khi Lâm Nhiên đến tìm tôi lần nữa, tôi trang điểm kỹ càng rồi đi gặp .
Mắt sáng lên, vui vẻ xoa đầu tôi:
“Nhớ rồi à?”
Tôi gật đầu.
34
Rồi tôi lại bắt đầu sao chép lại chiến lược hồi ở bên Triệu Hằng: trở thành blogger chia sẻ chuyện .
Tôi đăng vài video, lượt xem rất cao.
Triệu Hằng nhắn tin chửi tôi, rằng tôi thật đáng khinh, lại đi ở bên một kẻ bắt c,óc và bi,ến th,ái, rằng tôi đáng bị giam cả đời, và lần sau ta sẽ không bao giờ cứu tôi nữa.
Tôi chẳng thèm quan tâm.
Nhưng Triệu Hằng lại tiếp tục đối đầu với chúng tôi.
Anh ta bắt đầu chửi Lâm Nhiên, tố cáo ấy cư,ớp của mình, thậm chí còn công khai mắng ch,ửi trên mạng.
Vì Triệu Hằng, thân phận của Lâm Nhiên và công ty của Lâm đều bị đào bới lên…
Nhưng tài khoản của Lâm Nhiên lại tăng lượt theo dõi, lên đến hơn một triệu.
Tôi đề nghị ấy giao tài khoản cho tôi quản lý, còn ký hợp đồng rõ ràng về cách chia tiền kiếm .
Anh ấy mình không cần tiền, toàn bộ tiền để tôi giữ, thậm chí sau này kiếm cũng để tôi giữ hết.
Kể từ khi quyết định cùng Lâm Nhiên xây dựng một tài khoản chuyên về các video cảm ngọt ngào, tôi bắt đầu bận rộn hơn.
Cũng may công việc này không quá khó, và tôi đã chuyển về sống ở căn hộ của ấy…
Thật sự là tự chuốc họa vào thân.
Nhưng điều này lại giúp tôi có thể quay nhiều video hơn.
35
Công ty của Lâm lúc đầu cũng bị ảnh hưởng đôi chút, may mắn không quá nghiêm trọng.
Từ khi tôi và Lâm Nhiên ở bên nhau, dì Từ thường xuyên mời chúng tôi về nhà ăn cơm.
Giờ đây, bà không còn bảo tôi tránh xa con trai bà nữa, mà ngược lại, trong lời còn ngầm cảm ơn tôi đã không chê bai “tinh thần bất ổn” của ấy.
Tôi: “…”
Lâm Nhiên giờ đây trông hoàn toàn bình thường.
Vì chúng tôi có lượng theo dõi lớn, tôi lại sống ở căn hộ của ấy, thỉnh thoảng livestream bán hàng, đã thực sự trở thành một influencer nổi tiếng.
Nghề này kiếm rất nhiều tiền!
Ban đầu tôi vẫn thầm nguyền rủa Triệu Hằng và Lâm Nhiên vì đã khiến tôi bị cư dân mạng chỉ trích, giờ đây tôi lại cảm thấy biết ơn sự ngu ngốc của họ.
Kiếm tiền dễ dàng thế này, bị chửi cũng đáng.
36
Triệu Hằng đã tìm mới.
Mọi chuyện dần dần lắng xuống.
Cuộc sống của tôi và Lâm Nhiên cũng rất đều đặn.
Tôi đi học, tan học thì đến công ty tìm ấy, đăng vài bài về cuộc sống hàng ngày, hoặc chỉnh sửa video trong căn hộ, hoặc livestream bán hàng.
Anh ấy bận rộn với công việc của công ty mình.
Dì Từ giờ đây tôi với ánh mắt đầy hài lòng, rằng đợi tôi tốt nghiệp sẽ cho tôi và Lâm Nhiên kết hôn, thậm chí phòng trẻ con cũng đã chuẩn bị sẵn.
Tôi cảm thấy tâm lý của dì Từ giống như kiểu “cưới để giải xui” trong thời xưa, nghĩ rằng tôi có thể giúp chữa lành tâm bệnh cho ấy.
Mẹ tôi đã quay lại việc ở nhà họ Lâm. Bà rằng bà không quen ngồi không, đã quen với công việc ở nhà họ Lâm, nên kiếm chút tiền cũng tốt.
Mọi người giờ đây không còn khen ngợi Lâm Nhiên là ngoan ngoãn hiếu thảo nữa, mà bảo hãy thư giãn nhiều hơn, đừng việc quá sức, đi dạo hay du lịch đều tốt, sức khỏe là trên hết, những thứ khác đều không quan trọng.
Họ đối xử với ấy như với một bệnh nhân hiểm nghèo, sợ rằng sẽ bất ngờ lấy d,ao ra loạn.
Lâm Nhiên vẫn giữ nụ ấm áp thường thấy, vừa gắp thức ăn cho tôi vừa ngoan ngoãn đáp “vâng”, còn quan tâm đến sức khỏe của mọi người trong nhà.
Cả bàn ăn: “…”
Bạn thấy sao?