Ánh Sáng Đời Anh – Chương 53

Chương 52:

Editor: Hoàng Dung

Nhìn bóng lưng đẩy xe lăn tiến vào phòng vệ sinh, có vẻ đơn như thế, tới bây giờ tôi cũng chưa từng thấy qua Văn Thông như hôm nay. Anh sao ?

Nhưng chính tôi thật sự là không yên tâm, sợ không thể ở toilet một mình, vẫn đứng ở cửa không hề rời đi nửa bước.

Thời gian rất lâu, bên trong cũng không có tĩnh, lòng của tôi bắt đầu khẩn trương, có chút không biết sao quay đầu lại ba và mẹ thăm dò. Bọn họ đều gật đầu khích lệ tôi, đang lúc tôi muốn giơ tay gõ cửa, tôi nghe âm thanh xả nước ở bên trong, lòng của tôi theo âm thanh xả nước này ngược lại thoải mái hơn một chút. Cho đến khi nghe tiếng mở cửa, liền vội vàng lui về phía sau hai bước để nhường đường.

Văn Thông đẩy xe lăn ra khỏi toilet, thấy tôi còn đứng ở cửa, đầu tiên là ngẩn người một chút, ngay sau đó liền với tôi.

"Yên tâm đi, đã có thể rồi mà."

Tôi không gì, chỉ dùng khúc khích đáp lại, mỗi lần thấy tôi như thì đều không có biện pháp, chỉ có không để ý tới tôi, tự đẩy xe lăn đi trước.

Vui vẻ đi theo phía sau của tới phòng khách, vừa đúng lúc dì Lâm tới gọi chúng tôi đi ăn cơm, toàn bộ liền đi vòng về phía phòng ăn. Đi tới trước bàn ăn, tôi rất tự nhiên giúp Văn Thông chuyển bánh xe phụ thành ghế ngồi xong thì cảm khẩn trương của Văn Thông lại tới, tôi ngồi ở bên cạnh , liền đưa tay ra nắm bàn tay . Anh lập tức cầm ngược tay của tôi, thế phát hiện trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.

Mọi người chúng tôi im lặng ngồi ở bên cạnh bàn, thấy hôm nay dì Lâm rất nhiều món ăn ngon, ba còn mở chai Chateau Lafite ông cất giấu ra. Chờ chúng tôi nâng cốc, ba liền mở miệng vỡ trầm mặc;

"Đến, đây là lần đầu tiên người cả nhà chúng ta ngồi chung một chỗ ăn cơm sau một cuộc sóng gió nhỏ. Văn Thông, mặc dù con và bảo bối còn chưa có cử hành hôn lễ, chúng ta đã sớm coi con là một thành viên của nhà chúng ta, con không cần khẩn trương như , không?"

Gừng càng già càng cay, thì ra là ba đã phát hiện tâm thận trọng và khẩn trương của Văn Thông.

Nghe lời ba , lực độ nắm tay tôi của Văn Thông càng gia tăng thêm, thậm chí giọng có chút run rẩy;

"Cảm ơn và dì có thể tiếp nhận thân thể như của con, nguyện ý giao con tốt của hai người cho con. Hôm nay con thật sự có chút không đất dung thân, ngồi trên xe lăn, còn phải nhờ Văn Ý đến giúp đỡ con...con thật sợ hai người hối hận gả con cho con."

"Ha ha ha" Ba to sảng lãng, tiếp đó lại : "Văn Thông, con thật sự là quá lo lắng. Bộ dáng ngày hôm nay của con, còn không phải là bị bảo bối nhà ta sao."

"Ba, cái gì gọi là bị con !" Tôi

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...