Anh Muốn Tôi Làm [...] – Chương 4

(4)

Tôi đã khóa chặt tất cả các phương tiện liên lạc với ta. 

Đầu tiên là tắt điện thoại, sau đó là không trả lời bất kỳ tin nhắn hay cuộc gọi nào. 

Chuyến đi bắt đầu với cảm giác thở phào nhẹ nhõm. 

Cuối cùng, tôi cũng có thể sống mà không phải lo lắng về những lời cằn nhằn vô lý hay sự kiểm soát quá mức.

Đặt chân đến một nơi mới, tôi cảm nhận sự tự do thật sự. 

Không còn ai có thể chỉ trích hay đưa ra những cầu vô lý. 

Tôi có thể những gì mình muốn, đi đâu mình thích, và quan trọng nhất là không cần phải giải thích cho ai.

Mọi thứ ở đây thật khác biệt. 

Cảnh vật đẹp, không khí trong lành, tôi ngồi uống cà phê một mình và ngắm dòng người qua lại. 

Một cảm giác thanh thản đến lạ lùng. 

Tôi đã rất quen với việc sống trong sự đè nén của mối quan hệ, đến mức không nhận ra mình đang tự giam mình trong một chiếc hộp kín.

Nhưng giờ, mọi thứ đã khác.

Khi tôi ngồi xuống, bắt đầu suy nghĩ về những chuyện đã qua.

Tôi đã cho ta quá nhiều – thời gian, công sức, cảm – đổi lại chỉ là sự lừa dối và lợi dụng. 

Anh ta lấy đi tất cả mà không bao giờ một lần lại.

Không có lý do gì để tiếp tục giữ một mối quan hệ như thế. 

Anh ta không xứng đáng với những gì tôi đã trao. 

Tôi quyết tâm dứt khoát.

Những ngày ở đây, tôi không chỉ tận hưởng kỳ nghỉ mà còn lên kế hoạch cho những bước đi tiếp theo. 

Đầu tiên là lấy lại những gì mình đã cho ta. 

Tiền bạc là một chuyện, lòng tự trọng mới là thứ quan trọng hơn. 

Tôi không cần phải chịu đựng thêm bất kỳ sự áp bức nào nữa.

Lúc quay lại, tôi sẽ không chỉ gặp ta để giải thích hay tranh cãi. 

Không. 

Tôi sẽ để cho ta thấy rõ rằng mình đã sai. 

Tôi sẽ không để ta có cơ hội thao túng cảm của mình thêm lần nào nữa. 

Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy quyết định này là đúng. 

Tôi không cần phải biện minh cho những hành của mình, vì tôi biết mình xứng đáng với một mối quan hệ công bằng và tôn trọng.

Chuyến đi này không chỉ là nghỉ ngơi, mà là thời gian để tôi lại từ đầu. 

Tôi sẽ không để những người không xứng đáng ảnh hưởng đến cuộc sống của mình nữa. 

Từ giờ, mọi thứ sẽ khác.

Lần này, tôi sẽ mạnh mẽ, tôi sẽ tự mình đi tiếp mà không cần phải lại.

(5)

Tôi trở về vào một buổi chiều nắng nhẹ.

Vẫn là căn phòng quen thuộc, vẫn là không khí cũ, tâm trạng tôi đã khác. 

Chuyến đi này không chỉ giúp tôi thư giãn mà còn khiến tôi chắc chắn hơn về quyết định của mình.

Trước khi về, tôi đã chuẩn bị mọi thứ.

Tin nhắn cuối cùng tôi gửi cho ta là: 

"Gặp nhau một lát, tôi có chuyện muốn ." 

Anh ta chắc chắn không thể bỏ qua cuộc gặp này.

Không ngoài dự đoán, khi tôi vừa bước vào quán cà phê, ta đã ngồi sẵn đó, vẻ mặt tỏ ra đầy ấm ức.

“Em về rồi à?” 

Anh ta nhẹ, như thể tôi chỉ đang giận dỗi vu vơ và cuối cùng cũng quay về với ta như những lần trước.

Tôi kéo ghế ngồi xuống, đi thẳng vào vấn đề.

“Tôi muốn chia tay.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...