Anh Không Muốn Làm [...] – Chương 3

"Không phải!" Tôi hoảng hốt, “Em... tự em mua, em chỉ tò mò...”

“Tò mò đến sao?”

“Anh...”

“Ai là của em?”

Ánh mắt ấy sâu thẳm.

Đột nhiên xé bao cao su ra trước mặt tôi.

“Em đã thử chưa?”

Thử cái gì?

Đầu óc tôi vẫn còn mơ hồ, liền nghe thấy ấy tiếp: “Vì em tò mò như , với tư cách là trai, không ngại tự mình hướng dẫn em cách sử dụng.”

4

Đêm đó, tất nhiên ấy không thực sự hướng dẫn tôi cách sử dụng.

Chỉ muốn dọa tôi một chút thôi.

Nhưng tôi cũng thực sự bị ấy dọa sợ.

, khi đăng ký nguyện vọng đại học, tôi đã lừa ấy, không thi cùng thành phố với ấy.

Sau đó, năm ba đại học, mẹ tôi và bố ấy ly hôn.

Lúc đó ấy đang là sinh viên trao đổi ở nước ngoài.

Tôi trực tiếp đơn phương cắt đứt liên lạc với ấy.

Lục Cẩn Thời luôn là một người kiêu ngạo, trước đó, tôi không nghĩ ấy sẽ tìm tôi nữa.

Không ngờ, vì sự nhầm lẫn của tôi.

Bây giờ, giữa đêm khuya thanh vắng, trai đơn chiếc, tôi ăn mặc hở hang bị ấy đè trên giường khách sạn.

Còn ấy thì ánh mắt sâu thẳm: “Có muốn ngủ cùng em không?”

Im lặng đối đầu hồi lâu.

Hai giọt nước mắt của tôi rơi vào tóc.

“Lục Cẩn Thời, bắt nạt em...”

Anh ấy sững người.

“Chỉ là gửi nhầm tin nhắn thôi mà, sao lại đối xử với em như ...”

Mấy năm nay đóng phim không phải là vô ích.

Là một người đã diễn hơn chục vai nữ phụ mà không .

Diễn khóc của tôi rất chân thật.

Lực tay của Lục Cẩn Thời hơi lỏng ra.

Tôi nhân cơ hội lật người sang một bên, ngồi dậy.

Quay lưng về phía ấy, cơ thể run lên bần bật, giả vờ tủi thân.

Anh ấy hơi lúng túng: “Anh chỉ thôi, dọa em sợ rồi à?”

Tôi cố gắng kìm nén nụ , nổi lên ý muốn trêu chọc ấy.

“Anh nửa đêm xông vào phòng con , vừa rồi còn như , ai mà không sợ?”

“Mấy năm nay ở nước ngoài đều giỡn với người khác như sao?”

“Quả nhiên người nước ngoài chơi rất thoáng, em không phải loại người đó, sau này đừng có tuỳ tiện như nữa.”

Mặt Lục Cẩn Thời tối sầm lại.

Lần đầu tiên trong đời bị tôi dạy dỗ, ấy lại không lời nào để phản bác.

Cuối cùng chỉ biết ngoan ngoãn xin lỗi.

Tôi giả vờ rộng lượng: “Thôi rồi, lần sau đừng như nữa.”

Cuối cùng lại lấy lý do ngày mai phải dậy sớm quay phim để đẩy ấy ra khỏi cửa.

5

Dậy sớm quay phim quả thực không phải là cái cớ.

Ngày hôm sau tôi có một cảnh quay tắm suối nước nóng với nam chính.

Từ khi vào nghề, đây là lần đầu tiên tôi nhận một cảnh quay "táo bạo" như , ban đầu tôi rất hào hứng và mong đợi.

Nhưng khi tôi mặc áo choàng tắm ngồi bên suối nước nóng đối diễn với nam chính Trình Bắc, vừa ngẩng lên đã thấy Lục Cẩn Thời, nụ cứng đờ.

Tại sao ấy vẫn chưa đi, không phải là có công việc sao?

“Cô quen à?”

Trình Bắc ý tới ánh mắt của tôi, nghi ngờ hỏi.

Ánh mắt tôi lảng tránh, liếc Lục Cẩn Thời.

Ngoại hình nổi bật của ấy rất dễ thấy trong đám nhân viên.

“... Không quen.”

Mắt Lục Cẩn Thời hơi nheo lại, cuối cùng cũng không vạch trần tôi.

Đúng lúc đạo diễn bảo chúng tôi xuống nước bắt đầu quay chính thức, tôi thở phào nhẹ nhõm nhảy xuống suối nước nóng.

“Mịch Tuyết, phải cởi đồ ra.”

Phó đạo diễn nhắc nhở.

Tôi nhớ đến bộ đồ bơi liền thân bên trong mỏng vải đến đáng thương, lập tức lại khó xử.

Lục Cẩn Thời ở đây, cởi đồ trước mặt ấy, tôi không

Trong lúc tôi do dự, Trình Bắc đã cởi chỉ còn lại một chiếc quần đùi.

Anh ta đi đến trước mặt tôi, ân cần : “Đưa đồ cho tôi, tôi đưa cho nhân viên.”

Tôi liếc Lục Cẩn Thời, ấy không chỉ không đi mà còn ngồi xuống bên cạnh đạo diễn.

Dường như ấy quen biết đạo diễn.

Ánh mắt tôi chằm chằm, không ra vui giận.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...