Ảnh Đế Thích Gọi [...] – Chương 5

10,

Một năm trôi qua, chúng tôi vẫn như thế, ở bên nhau mỗi ngày. 

Đôi khi, tôi tự hỏi liệu mình có thể tiếp tục sống trong thế giới của Kỳ Tụng mãi không, mỗi lần tôi, tôi lại tin rằng này sẽ không bao giờ phai nhạt.

Và rồi, một buổi tối, khi chúng tôi cùng ngồi trong căn nhà nhỏ của mình, Kỳ Tụng tôi, đôi mắt sáng rực lên trong bóng tối.

“Bà xã, em biết không? Anh chẳng muốn rời xa em chút nào.”

Tôi mỉm , nhắm mắt lại, và cảm nhận sự ấm áp trong vòng tay .

“Em cũng , .”

Với Kỳ Tụng, cuộc sống này chỉ cần có và tôi, là đủ.

 

11,

Sau một thời gian dài sống trong sự ý của công chúng, tôi đã quen với những ánh mắt tò mò và những câu hỏi đầy rẫy xung quanh cuộc sống của mình. 

Nhưng không một điều gì có thể thay đổi mối quan hệ giữa tôi và Kỳ Tụng. 

Mỗi lần tôi nghĩ về sự lựa chọn của mình, về việc gắn bó với một người đàn ông nổi tiếng, tôi lại cảm thấy tự hào và yên bình, bởi vì ấy không chỉ là một ngôi sao sáng trong giới giải trí mà còn là người đàn ông mà tôi thương, người luôn ở bên tôi bất kể chuyện gì xảy ra.

Tuy nhiên, khi công việc ngày càng bận rộn và những sự kiện lớn nhỏ liên tục kéo đến, tôi bắt đầu cảm thấy mình như một người vợ sống trong thế giới lấp lánh của ánh đèn sân khấu mà đôi khi bị lạc mất bản thân.

Những bữa tối bình dị với Kỳ Tụng giờ đã trở thành những khoảng thời gian ít ỏi mà tôi phải chắt chiu từng phút giây.

Một hôm, khi đang quay một cảnh hành gay cấn cho bộ phim mới, tôi cảm thấy mệt mỏi vì phải thực hiện lại nhiều lần. 

Cảnh quay cầu tôi phải chạy, nhảy và vấp ngã để tạo ra một khoảnh khắc cảm cho phim. 

Khi màn hình tắt và cả đoàn phim bắt đầu chuẩn bị cho cảnh tiếp theo, tôi cảm thấy một cơn choáng nhẹ.

"Tiểu Du, em không sao chứ?" 

Một giọng ấm áp vang lên từ phía sau, và tôi quay lại thì thấy Kỳ Tụng đứng đó, ánh mắt đầy lo lắng.

"Kỳ Tụng... Anh sao vào đây ?" 

Tôi ngạc nhiên khi thấy xuất hiện bất ngờ như .

“Anh là Ảnh đế mà, ai mà ngăn vào đây?” 

Kỳ Tụng , trong mắt là sự nghiêm túc và lo lắng. 

"Em mệt rồi phải không? Đừng cố gắng quá, công việc có thể chờ."

Tôi , trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác ấm áp.

Dù trong những lúc căng thẳng nhất, vẫn luôn là người bên cạnh, nhắc nhở tôi đừng quên chăm sóc bản thân. 

“Em ổn mà, chỉ là hơi mệt chút thôi.”

Anh khẽ lắc đầu, tiến lại gần và nắm tay tôi. 

“Không ổn đâu, thấy em dạo này không vui lắm. Anh đã thấy sự thay đổi trong mắt em rồi. Nếu em cần nghỉ ngơi, sẽ tất cả để em có thời gian đó. Em đừng lo về công việc. Anh sẽ luôn ở bên em, đưa em đi du lịch, những gì em thích."

Có những điều không thể thấy bằng mắt, lại cảm nhận sâu sắc từ trái tim. 

Kỳ Tụng không chỉ là một người chồng tuyệt vời, mà còn là một người đời luôn sẵn sàng hy sinh vì tôi.

Tôi gật đầu, khẽ: 

“Em chỉ cần thôi.”

Anh mỉm , ôm tôi thật chặt. 

"Anh cũng . Em sẽ không phải một mình đâu, Tiểu Du. Anh em."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...