"Cô buông ra trước đã, có chuyện gì thì từ từ ."
Viên ngọc bội này đúng là đắt thật, là quà chồng tặng tôi nhân kỷ niệm ba năm ngày cưới!
Nhưng người phụ nữ đó lại như nắm mạch sống của tôi .
Cô ta dùng sức giật mạnh, trực tiếp kéo đứt sợi dây và giật phăng ngọc bội ra.
Tôi giơ tay định giật lại: "Đừng có bậy! Làm vỡ thì đền không nổi đâu!"
Người phụ nữ đó khẩy một tiếng, rồi buông tay.
Chiếc ngọc bội rơi xuống đất, vỡ tan tành trong nháy mắt.
Tôi kinh ngạc ta, đây là vật mà Tống Đình đã bỏ ra rất nhiều tiền mua về để cầu bình an và may mắn cho tôi.
"Cô đúng là điên rồi."
"Làm ơn ai đó gọi cảnh sát giúp tôi với? Hoặc gọi Chu Kiềm quay lại cũng !"
Những người phía sau lập tức phụ họa: "Chính thật của người ta ở đây rồi, cho dù có đến thì cũng không bênh vực tiểu tam như đâu, đừng tự chuốc lấy nhục nữa!"
"Lần đầu tiên tôi thấy có người tiểu tam mà còn ngang ngược như , đúng là mở rộng tầm mắt."
Tôi tức đến bật .
Xem ra hôm nay nếu không giải quyết chuyện này thì tôi không thể rời khỏi trường quay này .
3
Bên kia người đông, một mình tôi khó tránh khỏi bị thiệt.
Vì , tôi đè nén cơn giận và chủ đề nghị: "Tôi và Chu Kiềm ở cùng một khách sạn chỉ vì khách sạn gần thôi, nếu không tin thì cứ đến xem camera của khách sạn."
"Còn nữa, chúng tôi đều có lịch sử mở phòng riêng, xem xong sẽ biết sự thật thôi."
Tôi tự cho rằng đề nghị này đã đủ lý trí và bình tĩnh rồi.
Nhưng hình như người phụ nữ trước mặt tôi đầu toàn cứt , nghe xong còn khạc nhổ vào mặt tôi.
"Cô nghĩ tôi sẽ tin sao?"
Tôi bị nước bọt khạc vào người, cảm thấy buồn nôn, ngây người một lúc rồi mới lấy khăn ướt trong túi ra.
Nhưng vừa mới lau mặt, người phụ nữ đó lại giật lấy túi xách của tôi.
“Một ngôi sao hạng 18, đến cả túi Hermès cũng mua , chắc là tiền chồng tôi cho tiêu nhỉ?”
??
Cơn tức giận xộc lên đỉnh đầu, tôi đưa tay định giật lại túi của mình.
Nhưng bỗng có một fan từ phía sau chạy đến, không những giúp người phụ nữ kia giật túi, còn đẩy tôi một cái.
"Thế đạo thật sự thay đổi rồi, tiểu tam còn dám ngang nhiên lên chương trình quay show, tưởng mình là cái thá gì? Mua cái túi xịn thế này à?"
"Thảo nào có nhiều tài nguyên thế, chắc sau lưng không biết có bao nhiêu kim chủ nhỉ."
"Có phải xếp lịch hầu hạ kim chủ không?"
Hai người kia xong thì đổ hết đồ trong túi tôi ra đất, thấy không có gì đáng giá thì tức giận giẫm lên túi tôi hai cái.
Tôi lạnh lùng , trong lòng đã nguội lạnh.
Đợi đến khi họ giẫm nát bét mới :
"Các người đền nổi thì cứ giẫm."
Người phụ nữ kia khinh bỉ, như thể nghe chuyện gì buồn lắm.
"Cái túi rách này, chồng tôi mua cho tôi cả chục cái chứ thiếu gì! Chỉ có loại đàn bà nhà quê như mới coi nó như bảo bối!"
Tôi gật đầu, rồi sang người vừa ra tay với tôi.
"Cô ta đền nổi, còn thì sao?"
Cô kia lập tức mất hết khí thế.
Cô ta hơi sợ hãi liếc vợ Chu Kiềm không gì, vợ Chu Kiềm liền rút một thẻ ngân hàng từ trong túi xách ra.
"Chỉ là cái túi rách thôi mà, tôi đền cho là ."
"Trong thẻ này có 20 vạn, mua mạng cũng đủ rồi chứ?"
Nói xong, ta bắt đầu tôi từ trên xuống dưới.
4
Tôi cảnh giác lùi lại nửa bước ngay lập tức bị người phụ nữ kia túm lấy cổ áo.
"Chu Kiềm thích ở điểm nào, thích cái mặt này của à?"
"Cái đồng hồ trên tay cũng đắt nhỉ, tháo ra cho tôi xem nào."
Tôi vùng vẫy muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của ta, đồng thời cảnh cáo:
"Tôi và Chu Kiềm còn chưa chuyện mấy câu, nhục tôi trước mặt bao nhiêu người thế này, tôi sẽ báo cảnh sát!"
Nghe , người phụ nữ kia do dự một chút.
Nhưng đám fan phía sau lại bắt đầu cổ vũ cho ta:
"Người bị cắm sừng không cần phải suy nghĩ nhiều, cứ đánh ta là xong! Nếu đây là chồng tôi thì mẹ tôi đã đánh ta đến mức mẹ ruột ta cũng không nhận ra rồi."
"Chị ơi, đừng để ta hù dọa, nhiều fan đang xem lắm, phải gương cho các fan của chúng ta chứ!"
Vài câu đã khiến người phụ nữ kia phấn khích tột độ.
Cô ta nhanh tay tháo đồng hồ của tôi ném xuống đất, giẫm nát, còn hung hăng dẫm bằng cả hai chân.
Bạn thấy sao?