Ảnh Đế Lại Nổi [...] – Chương 7

Chương 7: Cuộc sống đã đủ ngược rồi.

“Được, tôi cũng có điều kiện.”

“Anh thử”

“Công việc bận thì trong tuần không nhất định cuối tuần phải về nấu cơm, tối thứ bảy và ba bữa chủ nhật. Tôi có thể trả thêm tiền cơm.”

“Nếu đi quay phim thì sao.”

“Tôi sẽ báo trước cho . Lịch của tôi luôn là sắp xếp trước ít nhất 2 tháng.” 

“Được. Để tôi viết hợp đồng rõ ràng.” Cô rồi nhanh nhẹn lấy hai tờ A4 ra viết xong chép sang tờ còn lại.

Nhìn số tiền nhà hàng tháng và số tiền ăn không cao lắm hơi giật mình, tưởng sẽ nhân cơ hội đòi một con số lớn chứ.

“Tuy tôi tham tiền biết chừng mực, lúc đó nghĩ rằng gặp một lần cả đời không gặp lại nên khác. Giờ và tôi là quan hệ chủ nhà và người , cần rõ ràng.” Thấy con số hơi ngạc nhiên thì giải thích một chút, thể hiện phong độ bản lĩnh chứ.

“Được, hợp đồng tính từ tối nay đi, quy tắc cũ, tôi chuyển tiền, đi nấu cơm” Anh nhanh nhẹn ký tên rồi chuyển liền hai tháng tiền nhà.

“Được” Thấy điện thoại báo ting ting thì vui vẻ đi nấu cơm. Cô vừa nhận số tiền bằng lương một tháng của mình, có nên xin nghỉ vài ngày không nhỉ.

“Ngày bên người đến ngăn phòng và kê giường, chắc sẽ rất ồn ào, định đi đâu?” Vừa ăn cơm vừa hỏi .

“Chắc ra quán cà phê sách.”

“Ừm.” Ngày mai có lịch quay từ sáng, không thể theo , còn phải trợ lý đến đây xem người ta .

“Cô không có sao?”

“Có, họ ở trong thành phố, xa xôi.” Cô không có thân, tốt nghiệp cũng ít liên lạc với cũ, cùng công ty thì họ ở trong thành phố. Cô đoán nổi máu chinh phục, muốn thử trò mới, một thời gian thấy quá nhàm chán sẽ từ bỏ thôi.

Thấy không thích thì cũng không nữa, tập trung ăn cơm. Dù sao lăn lộn bao năm vẫn có khả năng quan sát sắc mặt người khác, biết khi nào nên dừng. Ăn xong còn chủ nhận việc rửa dọn, cũng đồng ý.

 

“Ngày mai sẽ có người mang giường của tôi đến. Cô có cần nội thất gì không?” Ăn xong nhàn nhã ngồi lướt điện thoại chọn giường cho mình rồi hỏi .

“Anh trai, dù có tiền cũng không có kiểu người mua đồ cho chủ nhà đâu. Nhớ kỹ quan hệ của chúng ta.” Cô nhắc , cũng là nhắc chính mình.

“Chỉ là chút tiền thôi mà”

“Vâng, với là chút tiền với tôi là khoảng không nhỏ”

“Chúng ta sẽ sống cùng nhau lâu dài, đừng gay gắt không?”

“Anh cho đúng nhé, không phải sống cùng, phòng , tôi phòng tôi. Hết”

“Ok, ok, là tôi nhà , không phải sống cùng.” Có khi nào ông trời thấy tính quá xấu nên cho gặp để biết chuyện với người khác khó nghe thế nào không. Đúng là tự thích tìm ngược mà. Anh nghĩ phải quản lý sắp tới chỉ nhận phim thần tượng ngọt ngào, trong sáng, kết thúc HE thôi. Cuộc sống đã đủ ngược rồi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...