Ảnh Đế Lại Lên [...] – Chương 2

Cái tay chết tiệt này, sao lại không nghe lời như cơ chứ.

Mười hai giờ đêm, khoảnh khắc đau khổ ập đến.

Tôi ôm chai whisky tự rót cho mình, theo thói quen lướt mạng hàng năm mà đăng bài than vãn:

“Ôi trời ơi, ngại chết mất! Tình huống dở khóc dở này xin hãy chấm dứt ngay lập tức, cầu cho ta biến mất khỏi trái đất này đi!”

Men rượu ngấm vào đầu, cơn say kéo đến.

Ngày hôm sau, tôi bị tiếng rung của điện thoại đánh thức.

Trong cơn mơ màng, những chấm đỏ thông báo trên điện thoại cứ thi nhau nhảy ra.

Vừa mở mắt ra đã thấy thông báo 99+ tin nhắn.

Lê Vân Chu đã công khai bình luận dưới bài đăng than vãn tối qua của tôi:

“Ha, trước đây có người gọi ‘chồng ơi’ ngọt xớt cơ mà.”

“Chia tay xong block thẳng tay, đúng là cao tay. Cái quần lót đôi em mua cho vẫn còn mặc đây này.”

Chết rồi!

Tối qua say quá quên mất chưa chuyển tài khoản phụ.

Khu bình luận lại một lần nữa sụp đổ.

[Là chính chủ lên tiếng sao? Hay là công ty cố tạo couple?]

[Ảnh đế nửa đêm đáp trả, chắc chắn là thật rồi.]

[Cái quần lót Patrick này còn là đồ đôi nữa, gu của Lâm Du độc đáo thật.]

Chị Lương cửa xông vào, lao thẳng đến chỗ tôi:

“Lê Vân Chu là người cũ của em? Sao chị chưa từng nghe em ?”

Tôi có chút chột dạ: “Em và ấy đã từng có một đoạn…”

“Nói chính xác thì là em đá ấy.”

Chị Lương than trời: “Tiểu tổ tông ơi sao em không sớm, hôm qua chị còn nhận lời ghép couple cho em với Tống Trình rồi đấy!”

Tống Trình! Đỉnh lưu mới nổi Tống Trình!

Anh ta mệnh danh là kẻ đốt tim mọi lứa tuổi, với vẻ ngoài siêu đáng đã giành giải thưởng ngôi sao thích nhất năm.

Tôi cũng xứng đáng có sao?

Trên đường đến địa điểm ghi hình, tôi đếm đi đếm lại trên ngón tay vẫn không thể đưa ra kết quả.

Lê Vân Chu hay Tống Trình? Đây quả là một vấn đề nan giải.

4

Nhờ phúc của tôi, show hẹn hò này trở nên cực kỳ hot, ngay ngày đầu phát sóng đã chiếm trọn ba vị trí đầu trên bảng xếp hạng tìm kiếm nóng.

Bên trong trường quay người ra vào tấp nập, ai nấy đều bận rộn chuẩn bị đạo cụ.

Tôi chọn một vị trí ở tận sâu bên trong, lặng lẽ ngồi xuống.

Giả vờ tự nhiên, cầu mong vị Ảnh đế nào đó đừng ý đến tôi.

Tống Trình, đỉnh lưu mới nổi bên cạnh, khẽ gật đầu, thân thiện chào hỏi tôi.

“Chị ơi, em xem phim ngắn chị đóng rồi, cái bộ ‘Sau khi trọng sinh tôi thao túng cả thế giới’ đúng là phim sảng khoái nhất năm.”

Năm năm ra mắt, tác phẩm duy nhất giúp tôi nổi tiếng chính là bộ sưu tập phim ngắn quay gần đây.

Công ty quản lý ra sức tuyên truyền tôi chăm chỉ, nghị lực đáng quý.

Thà tự hạ thấp danh tiếng để đóng phim ngắn, cũng không muốn bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để rèn luyện diễn xuất.

Thực ra đơn giản là vì tôi thích vừa phát điên vừa có lương.

Trai đểu ngoại , tôi tát!

Thiếu gia giả mạo, tôi tát!

Nữ phụ độc ác, tôi tát!

Mẹ chồng ác độc, tôi tát!

Ông chủ giả nhân giả nghĩa, tôi tát!

Zombie tận thế, tôi tát!

Cứ gặp một tên là tôi tát một tên.

Hoành hành bá đạo trong phim ngắn, giải tỏa áp lực vô cùng.

Tống Trình trước mặt tôi rộ lên, đuôi mắt cong cong, lộ ra hai chiếc răng khểnh, đáng đến tận đáy lòng.

Nhìn ta ở khoảng cách gần, cứ như một chó lớn vô nào đó.

Trái tim tôi lập tức bị đánh trúng, vui vẻ : “Em cũng xem sao?”

Anh ta gật đầu mạnh:

“Đương nhiên ạ, em không có việc gì thì thích ở nhà xem mấy bộ phim ngắn cẩu huyết, kiểu như ‘Truy thê hỏa táng tràng’, ‘Thiếu gia thật giả’, ‘Ảnh đế lạnh lùng tôi’…”

Niềm vui khi tìm người cùng sở thích thật khó diễn tả.

Tôi hào hứng tiến lại gần, lấy điện thoại ra chia sẻ với Tống Trình những tài liệu quý giá mà tôi cất giữ.

Tống Trình mắt sáng rực nắm lấy tay tôi: “Chị ơi, em chị quá!”

Tôi lạc lối trong những tiếng “chị ơi” liên tục của Tống Trình.

Không hề nhận ra Lê Vân Chu đã trang điểm xong, đang đi ngang qua phía sau.

Anh ta không lộ vẻ gì, năm ngón tay dưới lớp áo siết chặt thành nắm , các khớp xương trắng bệch.

5

Địa điểm quay hình của số này là ở vịnh Bạch Sa.

Tổ trình quyết định ghép cặp bằng cách bốc thăm, hai người một nhóm.

Lá thăm của tôi và Tống Trình đã sớm bị thao túng trong bóng tối.

, khi tôi bốc lá thăm giống hệt của Tống Trình, tôi không hề ngạc nhiên.

Tống Trình lại tỏ ra vô cùng phấn khích, tươi vẫy tay với tôi, vừa dịu dàng vừa tràn đầy sức sống của tuổi trẻ.

Lê Vân Chu bên cạnh ta sắc mặt bất giác lạnh đi vài phần, giữ khoảng cách với ta.

Tôi giả vờ không thấy Lê Vân Chu, kéo tay Tống Trình đi về phía điểm tập kết nhiệm vụ.

Hoàn hảo tuân thủ ba nguyên tắc dành cho người cũ.

Tuyệt đối không có bất kỳ giao tiếp nào với người cũ.

Tuyệt đối không có bất kỳ tiếp cơ thể nào với người cũ.

Tuyệt đối không có bất kỳ hy vọng nào về việc tái hợp với người cũ.

Ba tiếng đồng hồ trôi qua, tôi luôn giữ khoảng cách rất xa với Lê Vân Chu và cái quần của ta.

Duy trì một khoảng cách an toàn đáng kể, tránh “bén lửa”.

Chỉ là thỉnh thoảng khi tương tác theo kịch bản với Tống Trình, tôi có thể thấy từ xa Lê Vân Chu đang chằm chằm vào chúng tôi.

Trong khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, đôi mắt lạnh lùng thờ ơ vừa nãy của Lê Vân Chu khẽ sáng lên.

Như thể đã chờ đợi giây phút này rất lâu.

Tôi vội vàng né tránh ánh mắt, bị Tống Trình nâng mặt lên, xoay sang hướng khác.

“Chị ơi, phải tập trung vào nhé.”

Anh ta ghé sát, thì thầm bằng giọng chỉ đủ hai người nghe thấy:

“Máy quay đang ghi hình đấy.”

Anh quay phim rất hiểu chuyện, lập tức quay cận cảnh khoảnh khắc tương tác thân mật quá mức này.

Màn hình bình luận trực tiếp bắt đầu tràn ngập:

[Lâm Du có phải là thể chất thu hút đào hoa không ? Sao hôm qua Lê Vân Chu, hôm nay lại là Tống Trình.]

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...