Ảnh Đế Kiêu Ngạo – Chương 1

Ngày tôi về nước, Tạ Chi Tầm trở thành ảnh đế trẻ nhất đoạt đại mãn quán* trong giới.

Tại lễ trao giải, MC mời phát biểu cảm nghĩ khi nhận giải.

Anh đứng dưới ánh đèn sân khấu, gọi một cuộc điện thoại không ai bắt máy.

Trên mặt thoáng hiện nét thất vọng, sau đó ngẩng lên thẳng về phía trước, khóe môi nhếch lên vẻ tự giễu.

"Có người từng với tôi, nếu tôi đoạt Ảnh đế sẽ công khai mối quan hệ. Nhưng giờ tôi đã gom đủ đại mãn quán rồi mà ấy ngay cả điện thoại cũng không dám nghe. Chắc là chết thật rồi."

Tôi nắm chặt chiếc điện thoại đang rung không ngừng, ngẩng đầu buổi livestream trên màn hình lớn, trong lòng ngổn ngang đủ thứ cảm .

"Sao mẹ lại ngắm cái đẹp trai đó nữa?"

Con trai kéo tay tôi tỏ ý bất mãn.

Khuôn mặt nhỏ nhăn nhó, lúc bực bội thì y hệt người cha chẳng đáng tin của nó.

*:Đại Mãn Quán là cách phiên âm của từ Grand Slam – cụm từ thường dùng trong các môn thể thao như quần vợt, golf, hoặc bóng bàn.

1

Cả mạng xã hội đều bàn tán tin Tạ Chi Tầm 28 tuổi đoạt giải Đồng Tước.

Đây không phải chiếc cúp Ảnh đế đầu tiên của , cũng sẽ không phải cái cuối cùng.

Đáng ra ở tuổi này đoạt đại mãn quán đã đủ để bùng nổ hotsearch, thế mà chàng kiêu ngạo này lại phải ra mấy lời đó ngay trên lễ trao giải.

Phải biết hồi 18 tuổi ra mắt như thiên tài từ trên trời rơi xuống, chưa từng lộ ra tin đồn hẹn hò.

Đoàn phim muốn hợp tác tạo couple cũng mặc kệ, luôn giữ mình sạch sẽ, gom vô số fan chỉ mê sự nghiệp, fan thì càng ngày càng đông.

Sau vụ đó, ngay trong đêm chiếm trọn trang nhất các báo.

Anh cao 1 mét 85, đứng trên sân khấu cầm cúp, mặc vest chỉnh tề, dáng người thẳng tắp, xứng danh nghệ sĩ nổi tiếng nhất giới giải trí trong nước.

Chỉ là suốt buổi trao giải, sắc mặt cứ u ám, không thấy chút gì gọi là vui mừng khi đoạt giải.

#ẢnhĐếNguyềnRủaBạnGáiChết

#ẢnhĐếTrẻNhấtĐoạtĐạiMãnQuán

#ẢnhĐếTựBócChuyệnYêuĐương

Sau khi dạy con bài xong, tôi co người trên sofa cầm iPad lướt đọc bình luận trên mạng.

"Chắc là người cũ. Không thì sao ảnh đế lại nguyền rủa đối phương chết chứ."

"Ảnh đế cầm cả đống cúp còn không đổi một lần công khai cảm, bảo sao tâm trạng cả ngày như bị ai chọc tức."

"Nghe tiệc mừng công còn không thèm đi. Rốt cuộc ai tổn thương trái tim ảnh đế nhà người ta thế."

"Có khi là đàn ông đấy…"

Tôi khựng tay ở bình luận này, không nhịn bật .

Sau đó comment bắt đầu biến tấu đủ kiểu.

Cùng lúc đó, ảnh đế bị đồn là "come-out", buổi tối hôm đó đã bị chụp đánh nhau trong KTV, còn có người livestream tại hiện trường.

Người vốn lạnh lùng, qua ống kính lại đầy hung bạo.

Camera lắc mạnh, chỉ trong 1 giây, tôi đã rõ mặt người bị đè lên tường.

Ngay cả quản lý ban đầu xông vào can cũng bị hất ngã.

Tôi chưa từng thấy điên cuồng thế này.

"Chi Tầm, đừng mà!"

Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện, kéo lấy Tạ Chi Tầm.

Trong livestream, bình luận chạy nhanh như bão.

"Ảnh đế vừa đoạt giải đã đánh đạo diễn. Đây là đạo diễn bộ phim đầu tiên 《Hóa Ra》 mà?"

"Diệp Vận cũng ở đó. Không phải hồi xưa hai người họ đóng phim đầu tay cho đạo diễn này sao?"

"Anh bị điên thật à?"

"Tôi xin phong cho là ảnh đế kiêu ngạo nhất giới giải trí!"

"Diệp Vận với Tạ ảnh đế thật sự có gì sao?"

"Vậy lễ trao giải đến là người cũ hay người hiện tại?"

Anh thành danh từ sớm, nay lại là người đầu tiên trong nước giành đủ đại mãn quán, biết bao kẻ mong sụp đổ.

Ai ngờ ngay trong đêm lại xảy ra chuyện lớn như .

Việc Diệp Vận xuất hiện càng khiến sóng gió lan rộng.

Weibo sập luôn.

Tất cả nền tảng mạng xã hội đều đầy tin tức về ảnh đế.

Nhiều người đoán quan hệ giữa Diệp Vận và Tạ Chi Tầm.

Có tài khoản đào ra chuyện Tạ Chi Tầm ra tay với đạo diễn là để bênh Diệp Vận.

Một thời gian, tin đồn về hai người nóng hơn bao giờ hết.

Trên mạng còn xuất hiện hàng đống video cắt ghép couple của họ.

Tôi cứ theo dõi thái công ty đến tận sáng, chuyện vẫn còn âm ỉ nóng mà chẳng thấy ai xử lý.

Sự việc nổ ra lúc nửa đêm, 8 tiếng vàng đã qua, thậm chí 24 tiếng vàng cho khủng hoảng PR cũng trôi qua, mà công ty cứ mặc kệ.

Tôi tức đến nổ phổi.

Đám PR trong công ty đều là bù à?

Không nhịn nữa, tôi ấn gọi dãy số quen thuộc.

"Anh hồi xưa hứa gì với tôi? Anh quản lý mà đối xử với nghệ sĩ thế này sao?"

"Thế còn em?"

Tôi nghẹn họng.

Tiếng quen thuộc bên kia thấp trầm khàn khàn, vừa nghe đã muốn tắt máy, ai ngờ đoán trước.

"Giang Lê, dám tắt thử coi?"

Giọng như đổ thẳng vào tai, từng chữ lạnh lẽo đầy uy hiếp.

Tôi sững mấy giây mới hoàn hồn, lập tức dứt khoát cúp máy, tiện tay chặn luôn.

Một lúc sau, tôi nhận tin nhắn từ cậu em cùng trường.

"Chị ơi, xin lỗi. Ảnh đế ép em, em không dám trái lệnh."

"Nó bắt mày chết mày có chết không?"

"Nó còn mong chị chết kìa, cả mạng thấy hết, em không tin chị không biết."

Khốn nạn, đồ vong ân bội nghĩa.

Giống hệt Tạ Chi Tầm, đều rủa tôi chết.

Dù mấy năm nay tôi rời khỏi giới giải trí, vẫn quan tâm tin tức, nhất là về .

Quản lý của vốn là đàn em cùng trường của tôi.

Trước khi tôi nghỉ, cậu ta chỉ là trợ lý bên cạnh Tạ Chi Tầm.

Sau khi tôi bán cho công ty mới, họ nâng cậu ấy lên quản lý.

Cả hai giờ đều phất lên như diều gặp gió.

2

Đạo diễn bị đánh thấy công ty mãi không ra mặt, liền chủ "kể lại chân tướng".

Hắn đêm đó Tạ Chi Tầm sau khi nhận giải thì ngông cuồng cỡ nào, còn tung cả thư luật sư và ảnh chụp nhập viện bị thương, trực tiếp cầu Tạ Chi Tầm công khai xin lỗi nếu không sẽ kiện.

Tôi dùng quan hệ tìm ra bệnh viện hắn nằm, ai ngờ lại chạm mặt Diệp Vận.

"Nếu không muốn thân bại danh liệt thì tốt nhất nên biết điều. Khuyên Tạ Chi Tầm đừng chống lại tôi, không thì tôi cho các người chết đói trong giới này luôn."

Gã trên giường giơ tay định đánh Diệp Vận, tôi lập tức xông vào kéo ra.

Nhìn thấy tôi, hắn sững người, đầy bất ngờ.

"Cô không rút khỏi giới rồi à? Sao? Muốn quay lại nghề cũ?"

"Dù tôi rời rồi đạo diễn bị thương cũng nên ghé qua thăm chứ."

Giới này sống bằng giả tạo, tôi chẳng thừa nhận mục đích thật sự, chỉ yên lặng mở điện thoại.

Video không có tiếng, đủ để người trên giường nhớ lại từng chi tiết.

Tôi thong thả lướt mấy đoạn khác cho hắn xem rõ.

"Trước 12h đêm nay nếu tôi không thấy bài đính chính của ông, tôi sẽ để công an mời ông đi."

Rời viện, tôi cùng Diệp Vận tìm chỗ ăn tối kín đáo.

Trong lòng vẫn thấy chưa hài lòng với biểu hiện vừa rồi.

Lần cuối gặp ta, tôi còn là quản lý của Tạ Chi Tầm, ta chỉ là sinh viên năm 2 điện ảnh, còn chỉ là diễn viên quần chúng.

Giờ tôi rút lui, ta cũng không nổi bật hơn mấy.

Diệp Vận thấp thỏm điện thoại trong tay tôi.

Ở giới này, quy tắc ngầm chẳng lạ lẫm, bị quay clip thì với nữ nghệ sĩ đúng là trí mạng.

Năm xưa, Diệp Vận bị đạo diễn ức hiếp trong đoàn, tôi từng giúp ta thoát.

Sau đó lại moi ra nhiều chứng cứ phạm tội hơn.

Khi Tạ Chi Tầm nổi tiếng, đạo diễn kia còn định ép đóng phim rác giá rẻ, thậm chí đe dọa.

Là quản lý, tôi giữ lại bằng chứng để bảo vệ nghệ sĩ của mình.

Chỉ là cuối cùng tôi rời giới trước.

"Từng nghĩ tới việc phản đòn chưa?"

Tôi lại hỏi ta câu năm năm trước đã hỏi.

Diệp Vận cứng mặt, cố như bình tĩnh.

"Tôi không hiểu chị gì."

"Tôi biết gã kia giữ clip của . Nhưng tôi còn nhiều thứ hơn. Nếu muốn kiện hắn, tôi mới là người thực sự giúp .

Cách tốt nhất là đưa hắn ra tòa, không phải lợi dụng Tạ Chi Tầm."

Lời tôi trúng tim đen, sắc mặt ta trắng bệch.

"Chị không còn là quản lý của ấy nữa? Làm sao biết ấy không tự nguyện cho tôi lợi dụng?"

Con nhỏ ranh!

Tôi nghiến răng, giận đến phát run.

Đúng là lòng tốt bị coi là đồ bỏ.

Rốt cuộc Tạ Chi Tầm đánh tên khốn kia cũng là để bênh Diệp Vận.

Nhưng Diệp Vận không chỉ dừng ở đó.

Cô ta đứng ngay trước mặt tôi mà gọi điện cho .

"Chi Tầm, em mới từ viện về. Đạo diễn đó cố bôi nhọ , còn đe dọa em nữa..."

"Đừng sợ, để lo."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...