Ảnh Đế Hồ Ly – Chương 10

27.

Tôi và Lục Hoài Cẩn bị paparazzi chụp ảnh .

Không chỉ có tấm ảnh chụp cảnh chúng tôi ôm nhau, mà còn có ảnh Lục Hoài Cẩn hôn tôi say mê.

Ngay khi những bức ảnh này vừa tung ra, nó đã xôn xao khắp cộng đồng mạng.

Một câu chuyện gương vỡ lại lành thứ hai đẩy lên đầu sóng gió.

Cư dân mạng còn chưa kịp mắng chửi tôi thì Lục Hoài Cẩn đã cho phòng quan hệ xã hội giải quyết.

Không chỉ , sau khi tôi đồng ý, đã thẳng thắn đăng ảnh chụp giấy đăng ký kết hôn của chúng tôi lên luôn.

“Bà xã của tôi. Thế tôi hôn thì có sao?”

Không hổ là tổng giám đốc Lục, thôi đã thấy khí phách ngang ngược.

Tình thế lập tức xoay chuyển.

Toàn bộ cộng đồng mạng đều hít hint của tôi và Lục Hoài Cẩn, còn bè của Lục Hoài Cẩn thì lũ lượt công khai ảnh chụp của tôi và lên mạng.

“Không cần mọi người lo đâu, hai người này còn phát cơm chó dài dài.”

Cư dân mạng tìm hiểu nguồn gốc thì đào ra thân phận của Lục Hoài Cẩn.

Hóa ra là thái tử gia của tập đoàn A.

Mấy bé fan của tôi cũng mất bình tĩnh.

[Ui ui tiểu thuyết vợ nhỏ của tổng tài phiên bản đời thật đấy hả? Tổng giám đốc Lục vì muốn gặp vợ mà chạy vào giới giải trí luôn.]

[Tôi bảo rồi mà, Tiểu Lệ Tri nhà chúng ta là biết ấy chẳng nghèo khó gì đâu. Công chúa đi đôi với hoàng tử là đúng.]

[Hai người này mà có con thì tui không dám tưởng tượng phải đẹp cỡ nào nữa.]

[Thím lầu trên nhát thế, tui là tui dám tưởng tượng nha.]

Mà thứ xoay chuyển còn có cả danh tiếng của Nhiếp Thận.

Trước khi gia nhập giới giải trí, Nhiếp Thận đã từng chơi trò quy tắc ngầm với kim chủ.

Mấy năm nay ta hành xử thượng đẳng, đắc tội rất nhiều đạo diễn và diễn viên.

Những người đó đều lần lượt giậu đổ bìm leo.

Chỉ trong một đêm mà hầu hết fan của ta đều thoát fan.

Cuối cùng ta đăng một bài viết.

“Lần đầu tiên tôi gặp Lục Hoài Cẩn là vào năm cấp ba. Anh ấy đưa tôi một khoản tiền, cho tôi nợ. Lúc đó tôi vẫn muốn đuổi theo bước chân ấy, ao ước đến gần ấy thêm một chút. Tôi biết mình không xứng, ấy chính là tia sáng duy nhất trong đời tôi.

Sau đó nữa, tôi đã đi theo một người đàn ông để trợ nợ. Cơ duyên xảo hợp thế nào mà tôi lại gia nhập giới giải trí. Mấy năm nay, tôi đã trả sạch nợ nần của mình từ lâu rồi. Tôi đã chán ngấy cái giới giải trí này, tôi vẫn luôn cố gắng, chỉ vì muốn... Lại gần ấy thêm chút nữa.

Tôi bắt chước Lệ Tri, bắt chước tất cả mọi thứ của ta, thế ấy vẫn không thích tôi.

Yêu một người là sai sao? Không từ thủ đoạn để có ấy, cũng là sai sao?”

Tôi im lặng những dòng này.

Mãi vẫn không trả lời ta.

Tình , trước hết là phải chính mình đã.

Nhiếp Thận vì mà đánh mất cả chính bản thân mình, thế thì sao người khác có thể thích ta chứ?

28.

Cuối cùng bộ phim do tôi và Lục Hoài Cẩn đóng chính vẫn không phát sóng.

Thế ngày nào cũng phát cơm chó trên Weibo.

Cư dân mạng để lại cả loạt bình luận:

[Cầu xin một đạo diễn nào đó gửi kịch bản mời họ đóng đi ạ. Tôi muốn xem tương tác của vợ chồng hàng thật giá thật cơ.]

Sau khi công khai chuyện cảm, công ty cũng đã nhân cơ hội này để thay đổi hình tượng cho tôi.

Trước đây tôi chỉ có thể nhận kịch bản phim học đường, rốt cuộc bây giờ cũng đã có cơ hội đóng những vai mình thích.

Cái kiểu ngầu lòi ấy mới đúng bản chất con người tôi.

Đương nhiên...

Cái kiểu tà răm cũng là tôi nốt.

Một ngày nọ khi tôi tắm rửa xong, vừa bước ra thì phát hiện Lục Hoài Cẩn đã tắm rửa thơm tho đang nằm trên giường mình.

“Bà xã à.”

Anh vỗ vào vị trí bên cạnh, ra hiệu cho tôi lại đây.

Tôi phấn khích chết đi , vẫn tỉnh táo : “Ông xã vội gì mà vội.”

“Còn sớm mà.”

Thấy tôi không định lại thật, Lục Hoài Cẩn kéo tôi qua luôn.

Anh ôm lấy tôi từ phía sau, âm thanh từ tính quyến rũ như chất nghiện: “Bà xã, mọi người đều bảo chúng ta nên sinh một đứa bé đi.”

“Từ trước đến nay em vẫn luôn rất chiều fan mà.”

“Hay là tạo phúc cho fan đi?”

Đến giờ phút ấy tôi mới biết, hóa ra Lục Hoài Cẩn bề ngoại không hứng thú với dục, Lục Hoài Cẩn trông lạnh lùng vô cảm, Lục Hoài Cẩn đã từng sẽ luôn dịu dàng với tôi...

Lúc lên giường lại như biến thành người khác.

Tôi đau lưng mỏi eo.

Còn thì thỏa mãn.

“Bà xã à...”

Lại nữa rồi đó.

Tôi lập tức từ chối.

Lục Hoài Cẩn khẽ, gác cằm lên đầu tôi: “Em nghĩ bậy gì đấy? Anh chỉ muốn em thôi mà.”

Tôi theo .

Em cũng .

Nhờ có của , mà em mới trải nghiệm hai lần đầu trong đời.

Hơn nữa...

Mỗi một ngày sau này.

Cũng đều là mối đầu.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...