10.
Đúng lúc tôi cam chịu quyết định đi học vợ người ta.
Bước ngoặt xuất hiện.
Giang Hạo Thừa đi công tác nước ngoài, ngay ngày hôm sau, tin tức và một mỹ nữ gợi cảm qua đêm cùng nhau ở khách sạn đã chiếm hết các tiêu đề tin tức.
Tin nhắn quan tâm của cha mẹ họ hàng bè bay đến như tuyết rơi.
Còn tôi ở nhà ảnh mỹ nữ tóc dài gợi cảm kia, hưng phấn nhảy tưng tưng reo hò.
Tôi lập tức gọi cho luật sư, tham khảo chuyện ly hôn.
Luật sư hơi ngượng ngùng nhắc nhở tôi: "Giang phu nhân, hay là đợi xong đã, rồi chúng ta mới tiếp tục bàn bạc?"
Tôi hơi áy náy, vẫn không nén ý .
Luật sư cũng là người từng trải, rất chu đáo : "Không sao, lát nữa tôi sẽ gửi tất cả thông tin muốn biết đến điện thoại của ."
"Cảm ơn, cảm ơn! Ha ha cảm ơn cảm ơn!"
Nếu có chuyện gì khiến phụ nữ phấn khích hơn cả việc chồng đưa tiền không về nhà, thì đó chính là việc chồng đưa tiền không về nhà rồi cuối cùng lại là người có lỗi dẫn đến ly hôn!
Tôi lập tức gọi điện cho Lâm Hà: "Bảo bối, tối nay ra ngoài quẩy đi, ăn mừng cuối cùng tớ cũng sắp lấy lại tự do rồi!"
"Hả? Cậu thật sự vui mừng hay đang tự lừa dối bản thân ?" Lâm Hà lại nghi ngờ tôi.
"Đương nhiên là thật sự vui mừng rồi, tớ sắp tự do rồi, lần này có khi có thể ly hôn với Giang Hạo Thừa, tệ lắm thì cũng có thể lấy chuyện này cớ, khiến ấy không thể đến gần tớ nữa, ha ha ha ha ha..."
Tiếng của tôi dừng lại ở khoảnh khắc Giang Hạo Thừa mệt mỏi xuất hiện trước mặt tôi.
"Giang Hạo Thừa về rồi, tớ không chuyện với cậu nữa." Tôi vội vàng cúp máy.
Sắc mặt không ổn lắm, hai mắt đỏ ngầu, toàn là tia máu do mệt mỏi ra, lúc này đang tôi bằng ánh mắt không thể tin , thấy tôi đến gần, thậm chí còn lùi lại hai bước.
"Tôi hỏi em, những điều em vừa , có phải là lời thật lòng không?"
Gương mặt Giang Hạo Thừa như sắp khóc đến nơi, khiến tôi chợt rối bời không biết phải sao.
"Anh sao ..."
"Đừng có lảng tránh!" Giang Hạo Thừa hét lớn một tiếng, nước mắt vốn đọng trong mắt cũng rơi xuống theo tác của , "Tôi hỏi em, những gì em vừa , là thật hay giả!"
Tôi giật mình, im lặng không biết nên trả lời thế nào.
Giang Hạo Thừa tôi, ánh mắt ngày càng thất vọng, cuối cùng, không còn đợi câu trả lời của tôi nữa, quay người bước nhanh rời khỏi nhà, chỉ để lại tiếng đóng cửa ầm một cái.
Tôi sững sờ, ngồi thẫn thờ trên đất, trong đầu rối bời.
Lâm Hà gọi điện cho tôi, hỏi hình.
Tôi : "Không biết, ấy khóc, vừa khóc vừa hỏi tớ những điều đó có phải là lời thật lòng không. Tớ không biết, thật kỳ lạ, tại sao ấy lại như ?"
Lâm Hà thở dài: "Anh ấy tám phần là đã thật sự cậu rồi."
"Vậy mà ấy còn qua đêm với mỹ nữ ở khách sạn."
"Tống Nhan Nhan, cậu có phải là đồ ngốc không, ấy lập tức chạy về nhà tìm cậu, có nghĩa rằng đó nhất định là hiểu lầm thôi!"
"Nhưng tại sao ấy lại tớ cơ chứ?"
"Câu hỏi này của cậu, để thần tiên trả lời đi."
Rất nhiều câu hỏi chất chồng trong đầu tôi, chỉ có một chuyện có câu trả lời chính xác.
Giang Hạo Thừa không phải kẻ cuồng .
Anh ấy vừa rồi tức giận và tủi thân như , không bất cứ chuyện cực đoan nào với tôi.
Nhưng câu trả lời này, dường như đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi.
Bạn thấy sao?