Anh Ấy Không Yêu [...] – Chương 1

01.

Năm bố mẹ tôi gặp tai nạn xe, tôi mới 7 tuổi. Trước khi đi, họ đã nhờ bố mẹ Thẩm nuôi tôi.

Thế là tôi sống trong nhà Thẩm Tư Ngôn, bố mẹ Thẩm thấy tôi cũng xinh xắn, lại còn ngoan ngoãn nên rất thương chiều chuộng tôi hết mực.

Nhà họ Thẩm có một trai rất đẹp, tên là Thẩm Tư Ngôn, lớn hơn tôi ba tuổi, lúc nào cũng lạnh lùng, ra vẻ rất trưởng thành.

Lần đầu gặp ấy tôi đã rất thích, lúc nào cũng bám đuôi ấy.

Cho tới một ngày ấy uống say, đẩy tôi vào tường và gọi “Uyển Thanh”.

Tôi không từ chối ấy, thậm chí còn hùa theo.

Đêm ấy rất điên cuồng.

Hôm sau, ấy tỏ với tôi, thay vì tỏ , chắc phải dùng từ thông báo, vì ấy biết tôi sẽ đồng ý.

Sau hôm ấy, tôi lừa bố mẹ Thẩm là đã tìm việc, rồi dọn ra ngoài ở.

Thật ra tôi đã dọn tới biệt thự của Thẩm Tư Ngôn, bắt đầu cuộc sống hai người.

Anh ấy rất tốt với tôi, cảm giác luôn ai đó qua tôi. Tôi biết hết, lần nào cũng mỉm .

Anh ấy trông mắt tôi cong cong rất đẹp, sau này tôi mới biết, là rất giống ấy.

02.

Thẩm Tư Ngôn có dáng vóc rất đẹp, chắc hẳn tôi đã bị ngoại hình của ấy quyến rũ, từ nhỏ tới lớn chưa từng có hứng thú với bất cứ ai.

Tuy hai chúng tôi chưa có gì ngoài cái đêm hoang đường đó.

Nhưng khi dọn vào ở chung, vẫn khó tránh khỏi những cảnh tượng “đỏ mặt”.

Ví dụ như, ấy tắm xong đi ra thì để trần thân trên, những giọt nước lăn xuống theo cơ bắp rắn chắc, luồn vào vùng tam giác ngược dưới lớp khăn tắm.

Tôi vô thức ngây người ra, quên không quay người.

Nói thật, ấy mặc đồ trông rất cấm dục, cởi đồ ra lại vô cùng mạnh mẽ.

Nhìn ấy lại gần, tôi lập tức quay người lại, bỏ chạy.

“Nhìn nghiêm túc thế, sắp chảy nước miếng rồi đấy.”

Không ngờ lần này Thẩm Tư Ngôn cợt với tôi thế này, rất khác bình thường.

Tôi vội lau miệng, chẳng lau gì.

Bực bội quay đi.

Rồi lại nghe : “Giản Song, ôm một cái đi.”

Giọng trầm thấp quyến rũ lập tức mê hoặc tôi, khiến tôi vô thức bước tới.

Lúc đó, trong lòng tôi vô cùng kích , không kiềm chế tiếng tim đập, thình thịch, thình thịch, như muốn vỡ lồng ngực.

Đây là lần đầu tiên chúng tôi tiếp thân mật sau khi tôi chuyển đến đây, cũng là một bắt đầu.

Tối hôm ấy, tôi thấy Thẩm Tư Ngôn mạnh mẽ hơn bình thường rất nhiều, thậm chí còn mãnh liệt hơn hôm ấy say.

Tiếng rên rỉ và hổn hển khiến tôi đỏ mặt, cũng khó mà kiềm chế .

Sáng hôm sau, tôi không xuống nổi giường…

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...