Ta chết vào cái ngày tướng quân hồi kinh.Hắn ôm ấp công chúa yêu dấu, lướt qua quan tài của ta.Di vật của ta bị hắn thiêu rụi.Từng món từng món, là túi thơm ta thêu cho hắn, là giày tất ta may cho hắn, là kinh văn viết bằng máu ta chép cho hắn…Về sau, hắn nắm chặt nửa chiếc giày thêu của ta, khóc đến tan nát cõi lòng.Hắn cuối cùng cũng biết, người mà hắn thề sẽ bảo vệ, là ta.Thẩm Ngọc Lang, ta đã nói với hắn từ lâu rồi.Chỉ là khi đó hắn liều mạng, cũng muốn từ trong tay quân địch đoạt lại công chúa.Hoàn toàn không để ý đến ta.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?