Ai Đứng Sau Chiếc [...] – Chương 1

Tối Chủ nhật, khi tôi đang tăng ca ở văn phòng, mẹ bất ngờ gọi video cho tôi.

Trong khung hình là cảnh họ hàng, bè đang tụ tập ăn uống ở nhà tôi.

Cậu hai mặt đỏ tía tai, chỉ vào hộp quà sang trọng trên bàn, lớn tiếng chất vấn tôi:

“Mày không có tiền thì thôi, sao lại tặng mẹ mày cái thứ này? Đúng là xui xẻo! Bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn dại như hồi bé!”

Tôi bị mắng mà chẳng hiểu chuyện gì, nhíu mày hỏi mẹ:

“Chuyện gì mẹ?”

Mẹ tôi mắt đỏ hoe.

“Con trai à, con lớn rồi, biết tặng quà cho mẹ, mẹ vui lắm.”

“Thế là mẹ học theo, đăng lên một cái story khoe với bè.”

“Hôm nay mấy cậu con đến nhà ăn cơm, lúc mẹ đang nấu bếp thì họ mở quà ra xem.”

“Rồi họ thấy… bên trong là một bông hoa cúc trắng…”

1

Tôi buông hộp mì tôm xuống, lập tức nhíu chặt mày.

Hoa cúc?

Rõ ràng tôi mua là chai nước hoa mùi hoa cúc đồng nội của một thương hiệu lớn, là quà tôi dành dụm suốt hai tháng lương mới mua .

Sao lại thành ra… một bông hoa cúc?

Dì hai vỗ vai mẹ tôi, bật nhạt:

“Chị à, em thật, chị vất vả nuôi con trai để gì chứ?”

“Thật không bằng con vừa ngoan ngoãn lại hiếu thảo.”

Nói rồi bà ta giơ chiếc túi xách trong tay lên.

“Xem này, con em bây giờ là quản lý cấp cao ở một công ty lớn ở Thượng Hải đấy.”

“Chiếc túi hàng hiệu này là nó tặng, nghe tận ba – năm chục triệu, chắc cũng gần bằng lương năm của con trai chị rồi còn gì?”

“À đúng rồi, nó còn mua cho em một căn hộ ở khu bên cạnh nhà chị, sau này thành hàng xóm rồi, giữ liên lạc nha.”

Giọng mẹ tôi bắt đầu nghẹn lại:

“A Đình, mẹ tin con, con không phải loại người ra chuyện này.”

“Chỉ là mẹ xử lý không khéo, khiến con mất mặt trước họ hàng… mẹ xin lỗi con.”

Mẹ tôi luôn thích hương hoa cúc dại.

Hồi còn ở quê, bà trồng đầy hoa cúc trong sân nhà.

Năm nay là năm đầu tiên tôi đi .

Cũng là ngày lễ Mẹ đầu tiên tôi có thể mua quà bằng tiền của chính mình.

Tôi đã đặc biệt chọn một chai nước hoa đắt tiền có mùi bà thích.

Cũng là để bà có chút nở mày nở mặt với họ hàng, không còn bị xem thường như trước.

Không ngờ lại thành ra thế này, khiến bà bị nhạo trước mặt bao người.

“Con đặt hàng chính hãng, là từ cửa hàng lớn gửi đến, không thể có chuyện nhầm lẫn.”

“Mẹ à, chắc chắn là có người lấy cắp rồi!”

Đầu dây bên kia lập tức vang lên một tràng chế giễu.

“Với cái mức lương ba bốn triệu một tháng, còn phải nhà trọ ở ngoài, mày đòi mua đồ xịn hơn triệu á?”

“Làm ơn đi, toàn thân mày có cái gì là thật đâu!”

“Chắc lấy vỏ hộp hàng hiệu nhét hoa cúc vào, để mẹ mày chụp ảnh sống ảo, kiếm tí sĩ diện thôi.”

“Ở thành phố lớn thì cũng thế, chắc cái hộp đó cũng là nhặt ngoài thùng rác.”

“Chắc nó không ngờ tụi mình lại mở ra xem. Ngay cả mua hàng nhái về diễn cũng lười.”

Mẹ tôi vốn rất dễ , nước mắt cứ thế mà trào ra.

Bà cố gắng lên tiếng bênh vực tôi, tiếng bà bị lấn át bởi tiếng cợt của mọi người.

Bà gần như sắp khóc òa vì ấm ức.

Tôi sốt ruột quá, lập tức đặt vé, xin nghỉ, rồi vội vã về quê ngay trong đêm.

2

Sáng hôm sau, tôi vội vàng trở về nhà và hỏi mẹ vài chi tiết.

Mẹ với tôi:

“Khi mẹ nhận kiện hàng, túi nilon bên ngoài hình như bị rách, ông chủ điểm giao hàng có thể bị chuột cắn.”

“Lúc đó mẹ thấy hộp bên trong vẫn nguyên vẹn, nên không nghĩ gì, mang về luôn.”

“Tối qua sau khi tiễn mấy cậu con về, mẹ có quay lại chỗ giao hàng để hỏi lại, ông ta lại mẹ vu khống…”

Nói đến đây, mẹ bắt đầu tủi thân.

Tôi ôm mẹ an ủi một lúc, rồi cầm gói hàng đến điểm giao để tìm ông chủ.

“Chàng trai à, lúc cậu lấy kiện hàng từ chỗ tôi, nó còn nguyên vẹn.”

“Bây giờ nhận rồi lại quay lại có vấn đề, cậu bảo tôi phải gì?”

Ông chủ vẫn dùng y nguyên những lời đó để đối phó với tôi như đã với mẹ.

“Cậu lương tháng ba bốn triệu, đã thế còn phải trọ ngoài thành phố, mà lại dám mua hàng hiệu?”

“Tôi thấy đây chẳng qua là chiêu trò, cố kiếm chuyện đòi bồi thường.”

Tôi cau mày.

“Làm sao ông biết mấy thông tin này? Lương tôi bao nhiêu ông cũng biết luôn à?”

Ông ta tặc lưỡi, mở TikTok ra cho tôi xem.

Đoạn video bữa tiệc tối qua đã bị ai đó quay lại và đăng lên mạng.

Người ở khu vực xung quanh đều có thể thấy.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...