99 Lần Bỏ Lỡ – Chương 7

Tôi không hiểu ta còn do dự điều gì.Rõ ràng cuối cùng ta cũng sẽ chọn Ninh Tiểu Yên.Có lẽ cảm thấy Bùi Sâm do dự quá lâu, Ninh Tiểu Yên vừa khóc vừa ho nhẹ hai tiếng.Tên bắt cóc như nhận chỉ thị, ra tay đột ngột mạnh hơn, một cơn đau nhói, con d.a.o cứa vào cổ tôi một vết máu.Tôi quay đầu Ninh Tiểu Yên, con d.a.o chỉ hằn lên cổ ta một vệt đỏ.Nhưng Ninh Tiểu Yên lập tức sợ hãi run rẩy:"Anh trai, Tiểu Yên sợ quá, Tiểu Yên không muốn giống như năm bảy tuổi lại bị kẻ xấu bắt cóc..."Ánh mắt Bùi Sâm ta toát lên vẻ đau lòng.Dù biết đây là giả vờ, ta cũng không nỡ để Ninh Tiểu Yên chịu dù chỉ một chút tổn thương.Anh ta lại một lần nữa áy náy tôi:"A Chỉ, Tiểu Yên sức yếu lại mắc bệnh trầm cảm, thật sự không thích hợp để lại con tin, biết em luôn rất kiên cường..."Anh ta còn chưa hết câu, Ninh Tiểu Yên đã bị tên bắt cóc vội vàng thả ra.Đi ngang qua tôi, ta khẩy đắc ý:"Chị uống nhiều thuốc ngủ như mà vẫn chưa c.h.ế.t thật đáng tiếc.""Nhưng dù chị có học Tiểu Yên loạn tự sát cũng vô dụng, Tiểu Yên đã với chị rồi, người đứng đầu trong lòng trai mãi mãi là Tiểu Yên."Giọng ta rất nhỏ, ác ý lại rất lớn.Gần như hận không thể để tôi c.h.ế.t ngay trước mặt ta.Sau đó, ta lại vờ như một con thỏ bị thương, lao vào vòng tay Bùi Sâm.Vẻ ngoài yếu đuối run rẩy, khiến người ta thương xót.Bùi Sâm đau lòng ôm Ninh Tiểu Yên, cố gắng an ủi tôi:"A Chỉ, đợi , nhất định sẽ cứu em."Tôi bình tĩnh ta."Không cần đâu."Tôi vùng vẫy mạnh, có lẽ vì màn kịch bắt cóc đã kết thúc, tên bắt cóc Ninh Tiểu Yên đến diễn kịch không biết tôi đang diễn trò gì, cũng không dám mạnh tay với tôi, tôi thuận lợi cướp con d.a.o trong tay bọn họ.Ninh Tiểu Yên sợ hãi mặt mày tái mét, rúc vào lòng Bùi Sâm.Bùi Sâm biến sắc, theo bản năng nghiêng người che chở cho ta."Tiểu Yên chỉ là ham chơi, em không cần phải ấy bị thương."Hừ, quả nhiên ta biết vụ bắt cóc này là giả.Tôi , đến chảy nước mắt.Sau đó, dưới ánh mắt đề phòng của ta, tôi kiên quyết giơ dao, cứa vào cổ mình.Chết rồi, là có thể về nhà gặp mẹ.Không biết năm năm tôi hôn mê, mẹ sống có tốt không.Có phải vì tôi bệnh nặng mà ngày đêm vất vả, già đi nhiều không?Hệ thống , vì mẹ vẫn chưa ký giấy từ bỏ cứu chữa tôi, nên sau khi tôi công lược thất bại, mới có khả năng trở về thế giới gốc.Chi phí điều trị ở ICU đắt như , mẹ phải dậy sớm bán bao nhiêu cái bánh bao mới có thể duy trì việc điều trị này cơ chứ?Giây phút m.á.u tươi b.ắ.n lên mặt Bùi Sâm, ta nín thở, đẩy Ninh Tiểu Yên trong lòng ra, loạng choạng lao về phía tôi, đưa tay muốn ngăn tôi lại.Nhưng đã không còn kịp nữa rồi.Anh ta đỏ mắt, liều mạng bịt vết thương đang không ngừng chảy m.á.u trên cổ tôi, sợ hãi khiến giọng ta run rẩy không ngừng:"A Chỉ, em... em thật sự muốn chết? Em... em không cần nữa sao?""Chẳng lẽ, chẳng lẽ, kết quả chẩn đoán tâm lý của bọn họ đều sai..."Đều?Hừ, cuối cùng Bùi Sâm cũng chịu thừa nhận bệnh trầm cảm của Ninh Tiểu Yên là giả rồi?Mắt tôi tối sầm lại, hoàn toàn ngất đi.9Lần nữa tỉnh lại.Bùi Sâm đã giam cầm tôi trong biệt thự của ta.Nhiều lần tự sát trong thời gian ngắn, cảm cực kỳ kích lẫn phẫn nộ, lời của tôi cũng âm u và tiêu cực vô cùng...Dù tất cả các kiểm tra đều cho thấy tâm lý của tôi rất bình thường.Nhưng Bùi Sâm, bắt đầu lựa chọn tin tưởng vào phán đoán chuyên môn của chính mình - xác định tôi thật sự đã rơi vào trạng thái trầm cảm nặng.Anh ta ôm chặt tôi vào lòng, giọng run rẩy:"Anh có thể cứu em, nhất định có thể cứu em, học tâm lý học nhiều năm như , cứu nhiều bệnh nhân như , không thể không cứu em..."Nhưng thật ra, trong lòng ta rõ ràng hơn ai hết.Trong thống kê y học, những bệnh nhân trầm cảm nặng như tôi, lặp đi lặp lại tự sát, tỷ lệ tử vong trong vòng một năm là cực kỳ cao.Chỉ cần ta lơ là một chút, không trông chừng tôi một chút, tôi sẽ không do dự lựa chọn tự sát lần nữa.Bùi Sâm đang cố gắng phủ nhận những gì ta đã học cả đời, cố gắng cứu tôi. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...