1.Khi Bùi Sâm chuẩn bị trao nhẫn cưới với tôi, em cùng cha khác mẹ mắc chứng trầm cảm của ấy lại gọi điện đến."Anh ơi, cổ tay Tiểu Yên chảy nhiều m.á.u lắm, bởi vì chàng hoàng tử bảo vệ Tiểu Yên đã biến mất, Tiểu Yên sắp biến thành nàng tiên cá ngủ mãi dưới đáy biển rồi...""Sau này khi thấy biển, trai có nhớ đến Tiểu Yên không?"Bàn tay đang nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi của Bùi Sâm đột nhiên buông lỏng, giọng run run:"Tiểu Yên, cho trai biết em đang ở đâu, trai sẽ cùng em ngắm biển không? Đừng chuyện dại dột, trai sẽ đến ngay."Sau khi cúp điện thoại, ấy tôi với ánh mắt có chút áy náy:"Tâm trạng Tiểu Yên lại không ổn định rồi, phải đến chỗ em ấy ngay. Hay là... hôn lễ của chúng ta để lần sau không?""Không !"Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Bùi Sâm, bất chấp ánh mắt kỳ lạ của khách khứa bên dưới, gần như mất kiểm soát chất vấn ấy:"Trên thế giới này chỉ có mỗi mình là bác sĩ tâm lý sao? Tại sao cứ mỗi lần chúng ta kết hôn là ta lại ầm ĩ muốn tự tử?""Đây đã là lần thứ chín mươi chín ta rồi, A Sâm, có từng nghĩ đến việc, có lẽ đổi một bác sĩ tâm lý khác sẽ tốt hơn cho việc điều trị của Tiểu Yên không?"Đôi mắt sâu thẳm của Bùi Sâm lập tức trở nên sắc bén, đôi môi mỏng đẹp không vui mím thành một đường thẳng.Vẻ mặt lạnh lùng như thể người vô lý là tôi . Bởi vì Ninh Tiểu Yên chính là vảy ngược của ấy, không , không đến.2.Tôi không khỏi nhớ lại ngày đầu tiên gặp Ninh Tiểu Yên.Cô ta đã lấy trộm chiếc vòng cổ handmade mà Bùi Sâm cho tôi.Tôi còn chưa kịp tức giận, Bùi Sâm đã như một hiệp sĩ che chở đứng trước mặt ta, giải thích với tôi:"Tiểu Yên bị trầm cảm nên mới mắc chứng kleptomania*, em đừng trách em ấy. Sau này sẽ lại cho em một cái giống hệt như thế, nếu Tiểu Yên thích chiếc vòng này như thì em nhường cho ấy đi."
(Kleptomania là một loại rối loạn kiểm soát xung - đặc trưng bởi rối loạn tự kiểm soát hành vi hoặc cảm . Nếu mắc chứng bệnh này, sẽ khó cưỡng lại sự cám dỗ, dẫn đến thực hiện hành cho mọi người và chính )Tôi mở miệng, định trên đời này gì có hai chiếc vòng cổ handmade giống hệt nhau. Còn muốn , nếu Ninh Tiểu Yên thích , em cũng phải nhường cho ta sao?Nhưng rồi lại không nên lời.Tôi là một người bình thường, sao có thể so đo với một bệnh nhân trầm cảm chứ?Nắm lấy cơ hội Bùi Sâm lên lầu lấy thuốc chống trầm cảm, Ninh Tiểu Yên có đôi mắt phượng mày ngài giống tôi vài phần đắc ý chế nhạo:"Cô chỉ là một kẻ thay thế kém cỏi, trai tìm là vì không vượt qua ranh giới trong lòng, không nỡ chạm vào tôi thôi.""Anh trai vì tôi mới học tâm lý học, trong lòng trai tôi mãi mãi là số một, vĩnh viễn không thể cướp ấy khỏi tay tôi đâu, hihi."Cô ta cong mắt, rất ngọt ngào, hoàn toàn không giống một bệnh nhân trầm cảm nặng.Nhìn Ninh Tiểu Yên, tôi mơ hồ đoán tại sao Bùi Sâm lại tôi từ cái đầu tiên và theo đuổi tôi mãnh liệt như .Tôi mỉm lịch sự, nhẹ nhàng nhắc nhở ta nên ý đến ranh giới:"Đương nhiên rồi, dù sao và A Sâm cũng là em ruột cùng chung hộ khẩu mà."Chỉ cần bọn họ vẫn ở cùng một hộ khẩu, chỉ cần người cha bảo thủ của Bùi Sâm còn sống, ông ấy sẽ không bao giờ cho phép hai người họ phát triển mối quan hệ vượt quá em.Năm đó, sau khi cha của Bùi Sâm phát hiện ra Ninh Tiểu Yên lén viết thư cho con trai mình, việc đầu tiên ông ấy là ép Ninh Tiểu Yên đổi họ, từ lúc đó, ta đã trở thành thành Bùi Tiểu Yên.Ninh Tiểu Yên tuyệt thực, uống thuốc ngủ, nhảy xuống biển phản đối, sống c.h.ế.t không chịu đồng ý.Cha Bùi Sâm không ha lời, kiên quyết không lùi bước.Mãi đến khi Bùi Sâm giới thiệu tôi với cha mình, ông ấy mới từ bỏ việc ép Ninh Tiểu Yên đổi họ.Những gia đình hào môn như Bùi gia quan tâm nhất chính là danh tiếng.Sắc mặt Ninh Tiểu Yên đột nhiên thay đổi.Cô ta bỗng nhiên mất kiểm soát cảm , cầm lấy chiếc cốc thủy tinh trước mặt, hung hăng đập xuống bàn trà."Choang" một tiếng, kính vỡ vụn, cứa vào lòng bàn tay ta vài vệt m.á.u dài.Tôi giật mình, theo bản năng lùi lại vài bước.Ninh Tiểu Yên lại như không cảm thấy đau, ngạo nghễ:"Cô đoán xem, trai có trách không chăm sóc tôi tốt không?"
Bạn thấy sao?