500 Vạn Tiền Sính [...] – Chương 9

  6

Khi Tô Nguyễn dẫn tôi vào công ty nhận việc, ấy tỉ mỉ giới thiệu từng vị lãnh đạo và tính cách của họ.  

"Nếu có khó khăn gì, cứ với mình, đừng một mình cố gắng chịu đựng nhé."  

Tôi gật đầu đáp lại.  

Tô Nguyễn vừa quay người đi một bước thì lại quay lại dặn dò.  

"Nếu có ai dám bắt nạt cậu, cũng phải lập tức với mình."  

Tôi hơi bất lực, mỉm : "Tô Nguyễn, yên tâm đi, tôi đến đây để việc, chứ không phải tham gia cung đấu. Cậu lo lắng quá rồi đó."  

Một câu của tôi khiến mặt Tô Nguyễn đỏ bừng lên, sau đó ấy chạy vội ra khỏi văn phòng.  

Cả một ngày trôi qua, tôi đã nhanh chóng nắm các lĩnh vực kinh doanh chính của công ty, đồng thời hiểu rõ tầm quan trọng của dự án đấu thầu sắp tới. Tôi cũng đã nhanh chóng sắp xếp lại những ưu và nhược điểm của công ty trong việc tham gia đấu thầu các dự án trọng điểm của thành phố.  

Bất giác, đã hơn tám giờ tối.  

Đồng nghiệp trong công ty hầu như đã ra về hết.  

Tôi vẫn chưa ăn tối.  

"Sao cậu còn chưa đi?"  

Tô Nguyễn bước vào, vẻ mặt ngạc nhiên tôi.  

Tôi liếc tài liệu trên tay, trả lời: "Là người mới, tất nhiên phải nỗ lực việc để thể hiện tốt."  

"Cậu chưa ăn tối đúng không? Đi nào, mình mời."  

Tô Nguyễn bước tới, rạng rỡ tôi.  

Tôi nghĩ một lát rồi đáp: "Thôi để tôi mời cậu đi, nếu không nhờ cậu, tôi sao có cơ hội tốt như để vào công ty này việc."  

Sau bữa tối, tôi đưa ấy về nhà.  

Lần này, khi Tô Nguyễn mời tôi lên nhà, tôi đã không từ chối.  

Nhưng điều tôi không ngờ là, vừa mở cửa, người ngồi trong phòng khiến tôi sững sờ.  

Người đàn ông trung niên mặc áo len màu nâu, khuôn mặt nghiêm nghị kia, chẳng phải chính là chủ tịch hội đồng quản trị của công ty chúng tôi sao?  

Mặc dù tôi chỉ thấy ông qua sổ tay nhân viên của công ty, trí nhớ của tôi không tệ, chắc chắn không thể nhận nhầm.  

"Ba, đây là học cấp ba của con, cũng là nhân viên mới của bộ phận kinh doanh công ty chúng ta, cậu ấy tên Giang Lâm, là cử nhân xuất sắc tốt nghiệp Giang Đại đó."  

Tôi cố giữ bình tĩnh, đưa tay ra chào ông.  

Tôi từng nghĩ gia thế của Tô Nguyễn rất "cứng".  

Nhưng không ngờ, lại "cứng" đến mức này.  

Không lạ gì khi ngay cả một gã đàn ông gia trưởng như Vương Đàm cũng phải cúi đầu lấy lòng Tô Nguyễn.  

Điều khiến tôi bất ngờ hơn là Tô Nguyễn lại giấu kín chuyện lớn như .  

Bố của Tô Nguyễn liếc tôi, nắm lấy tay tôi và : "Ừ, trông cậu là một chàng trai khá năng ."  

"Vừa vào , cảm nhận của cậu về công ty thế nào?"  

Tôi suy nghĩ một lát rồi đưa ra một số phân tích ngắn gọn về dự án đấu thầu sắp tới.  

Trong suốt cuộc trò chuyện, Tô Nguyễn tôi với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.  

Còn bố của ấy thì khi thì lắng nghe, khi thì gật đầu, thỉnh thoảng lại đưa ra vài ý kiến riêng.  

Không ngờ khi chuyện xong, tôi nhận ra rằng, tuy bố của Tô Nguyễn nghiêm nghị lại không hề gay gắt. Với những ý kiến khác biệt của tôi, ông luôn lắng nghe đến hết rồi mới đưa ra quan điểm của mình.  

Ông ấy không phải kiểu người cố chấp, không chịu nghe lời khuyên.  

Cuối cùng, ông gật đầu với tôi.  

"Ừ, cố gắng việc cho tốt. Đã hiểu sâu về dự án này chỉ trong một ngày, giao cho cậu phụ trách luôn."  

Tô Nguyễn kinh ngạc tôi.  

Ngay cả bản thân tôi cũng không ngờ rằng một việc quan trọng như lại giao cho một người mới như tôi.  

Thấy tôi đứng ngây ra đó, bố của Tô Nguyễn hỏi: "Không muốn à?"  

Tôi vội vàng gật đầu: "Muốn, muốn chứ!"  

Sau bữa ăn, ông kéo tôi ra một góc chuyện.  

Lúc này, tôi mới hiểu lý do ông như .  

"Chỉ cần cậu nên chuyện, tôi mới có thể yên tâm giao con mình cho cậu."  

Ông liếc tôi một cái.  

"Nếu không phải vì con tôi đã nhớ nhung cậu suốt mấy năm trời, cậu nghĩ tôi sẽ dễ dàng đồng ý như sao?"  

"Nhưng mà, cậu nhóc này, đúng là có chút năng lực. Cố lên, đừng để tôi thất vọng."  

Tôi không ngờ rằng Tô Nguyễn không hề chê bai xuất thân của tôi, và ngay cả bố ấy cũng không tôi bằng ánh mắt định kiến.  

Thì ra, người thật sự sẽ giúp vượt qua mọi khó khăn.  

Trong lòng tôi hạ quyết tâm, nhất định phải nên chuyện để không phụ lòng Tô Nguyễn và bố của ấy!  

(Câu chuyện kết thúc)  

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...