365 Ngày Chìm Trong [...] – Chương 7

 

6.

 

Kể từ lúc cưới tới giờ tôi vẫn luôn ở phòng ngủ phụ, quần áo và đồ dùng hàng ngày đều bị tôi chất đống ở căn phòng đó.

 

Tôi đi vào, mở tủ quần áo để thu dọn đồ đạc.

 

Không biết qua bao lâu, giọng của Kỷ Hoài Tinh vang lên từ phía sau.

 

“Lấy quần áo…hay là muốn đi tìm ta?”

 

Tôi giật mình quay lại.

 

Kỷ Hoài Tinh đè nén sự đau đớn trong nháy mắt, nụ chua xót: “Ngoài, bên ngoài trời lạnh, nhớ…nhớ mặc nhiều quần áo.”

  Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa.

Dứt lời xoay người chạy vào phòng ngủ chính, còn thuận tay đóng cửa lại.

 

Ba phút sau, tôi ôm một đống quần áo đẩy cửa phòng ngủ chính ra.

 

Nghe thấy tiếng , Kỷ Hoài Tinh ngước mắt lên.

 

Tôi thở hồng hộc trừng mắt một cái:

 

 “Kỷ Hoài Tinh! Mau tới giúp em! Đồ nhiều quá! Em cầm không nổi!”

 

Anh sửng sốt vài giây, trong mắt hiện lên cảm phức tạp: “Em muốn gì?”

 

Tôi buông đồ xuống, hai tay chống nạnh: 

 

“Không thấy sao? Đương nhiên là muốn dọn về phòng ngủ chính rồi.”

 

Nói xong, Kỷ Hoài Tinh không thể tin tôi.

 

Tôi đẩy toàn bộ quần áo đen trong tủ sang một bên, sau đó treo tất cả quần áo của mình vào.

 

Kỷ Hoài Tinh một câu cũng không , không rời nửa bước đi theo bên cạnh tôi.

 

Bốn phía im ắng.

 

Anh bỗng nhiên mở miệng: “Tiểu Ngư, đây là cái gì ?”

 

Tôi thoáng qua thứ trong tay : “À, là son dưỡng môi của em.”

 

Anh chớp mắt : “Dùng như thế nào?”

 

Tôi không ngẩng đầu lên: “Son dưỡng môi còn có thể dùng như thế nào? Trực tiếp bôi lên miệng chứ sao.”

 

“Ồ, là…như à?”

 

Tôi ngẩng đầu Kỷ Hoài Tinh, vừa vặn bắt gặp ánh mắt ấy.

Đôi mắt đen láy của Kỷ Hoài Tinh thẳng vào tôi, đôi môi mỏng vừa thoa son dưỡng bóng loáng như thạch hoa quả.

 

Xem ra, rất tốt để hôn.

 

Chết tiệt, một thỏi son dưỡng lại có thể khiến ấy quyến rũ như .

 

Mặt tôi nóng lên, vội vàng dời tầm mắt: “Mím, mím môi một chút.”

 

“Ừ?”

 

Kỷ Hoài Tinh nhẹ giọng đáp lại: “Mím một chút? Như sao?”

 

Tôi không khống chế , liếc mắt ấy lần nữa.

 

Anh chớp chớp mắt, im lặng tôi.

 

Con mẹ nó, nhịn không nữa rồi.

 

Tôi khẽ cắn môi, đột nhiên nghiêng người về phía trước, nâng mặt lên mạnh mẽ cắn vài miếng.

 

“Ha!” Quá đã.

 

Tôi buông tay, mở mắt .

 

Kỷ Hoài Tinh không gì, hai mắt đỏ hoe, trên mặt đầy vết son, quần áo xộc xệch, lông mày rũ xuống, dáng vẻ giống như một nàng dâu nhỏ bị ức h.i.ế.p không dám lên tiếng.

 

Nhìn thấy , tôi lập tức xấu hổ: “Kỷ Hoài Tinh, sao ?”

 

Anh mím môi, vẻ mặt đơn, thấp giọng mở miệng:

 

“Người cá đến từ biển sâu không thể tùy tiện hôn, hôn là phải chịu trách nhiệm…”

 

Nhìn bộ dạng đáng thương của , tôi hận không thể thề độc: “Chịu trách nhiệm, em nhất định sẽ chịu trách nhiệm, em cưới !”

 

Lời này vừa ra, cả hai chúng tôi đều ngây ngẩn cả người.

 

Tôi đúng là bị ấy mê hoặc mà, lời gì cũng có thể phun ra bên ngoài.

 

Kỷ Hoài Tinh đột nhiên ngước mắt lên, không còn thấy bộ dáng ủy khuất vừa rồi nữa, trong mắt tràn đầy ham muốn chiếm hữu chằm chằm tôi, dường như một giây sau sẽ xé nát tôi bỏ vào bụng.

 

Tôi xấu hổ hắng giọng, ngẩng đầu nghiêm túc : "Kỷ Hoài Tinh, trước kia là do em mù mắt mù tâm, rất nhiều chuyện tổn thương , từ nay về sau sẽ không như nữa, Kỷ Hoài Tinh, em sẽ chân thành .”

 

Lần này đến lượt nghiêng người, nâng mặt tôi lên, tôi thuận thế ngẩng đầu: "Tin em, ..."

 

Lời còn chưa dứt, đã bị cúi đầu bịt miệng lại.

 

Chà, con cá ngốc này còn hôn rất giỏi.

 

"Được, há miệng..."

 

Trong lúc ý loạn mê, tôi nghe ở bên tai ấy như .

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...