365 Ngày Chìm Trong [...] – Chương 15

3.

 

Tôi không nhớ mình đã đợi ấy bao lâu.

 

Hình như là ba năm, hoặc là sáu năm.

 

Dù sao, tôi cũng không thể đợi nữa.

 

Vậy nên.

 

Tôi quyết định đi tìm ấy.

 

Tôi biết, phù thủy dưới đáy biển có thể cho tôi biến thành người.

 

Khuôn mặt già nua của bà dưới ánh đèn lờ mờ lúc sáng lúc tối, giọng lộ ra bi thương vô hạn: "Từ xưa đến nay, không có một con cá nào nhân loại sẽ ch một cách tử tế. Điện hạ, ở dưới đáy biển, người là hoàng tử cao quý, ở trên bờ, người sẽ mất đi tất cả, nếu ấy không người, người thậm chí còn mất đi sinh mệnh. Cho dù như , người còn muốn đi tìm ấy sao?"

 

Tôi bừng tỉnh, thì ra đây chính là .

 

Tôi kiên định gật đầu.

 

Quá trình biến thành người vô cùng thống khổ.

 

Tôi đã đánh đổi giọng hát tự hào của mình để có cơ hội chuyện.

 

Tôi uống thuốc của bà ấy và biến cái đuôi thành đôi chân người.

 

Từ nay về sau.

 

Tôi không thể hát nữa.

 

Nước thuốc của bà ấy có tác dụng phụ, mặc dù có chân của nhân loại, mỗi bước đi, dưới chân đều giống như giẫm lên lưỡi dao, đau thấu tim.

 

Không sao, đều không sao.

 

Tôi đau quá, vừa nghĩ tới sắp thấy ấy, hình như cũng không đau như . Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa.

 

Tôi là con cá nhỏ ngoan cường nhất dưới đáy biển, mọi người đều như .

 

Tôi không sợ gì hết.

 

Chỉ sợ ấy không tôi.

 

Yêu , không?

 

Tôi chưa bao giờ thẳng thắn điều đó với ấy.

 

Bởi vì tôi sợ thấy ánh mắt đầy chán ghét của ấy.

Cái cảm giác đó, còn đau hơn cả thuốc của phù thủy.

 

Cô ấy không chỉ quên tôi mà còn ghét tôi.

 

Nhưng mà…

 

Nếu ấy nghiêm túc tôi, ấy sẽ biết.

Những lời thổ lộ này đều giấu trong ánh mắt tôi chăm ấy, giấu trong nhịp tim tôi không kiềm chế , giấu trong mỗi lần tôi đỏ mặt.

 

Tôi dùng những phương thức này, không chỉ một lần im lặng hỏi ấy.

 

Yêu , không?

 

Chỉ cần cố gắng chia sẻ cho một chút , không?

 

Tiểu Ngư, đi.

 

4.

 

Có lẽ ông trời đã nghe thấy lời cầu nguyện của tôi.

 

Bỗng nhiên có một ngày.

 

Ánh mắt ấy tôi không còn chán ghét cùng ghê tởm nữa, mà là biến thành áy náy cùng trìu mến.

 

Tôi thầm nghĩ.

 

Tội lỗi có thể trói buộc ấy.

 

Sự quan tâm có thể coi là .

 

Nói như , có phải dùng những thứ này là có thể nhốt ấy cả đời hay không?

 

Tôi thừa nhận mình hèn hạ, đen tối và vô lương tâm.

 

Tôi bắt đầu đem chính mình bao bọc thành dáng vẻ đáng thương, chỉ vì tranh thủ sự cảm thông của ấy.

 

Tiểu Ngư, lần này có thể nghiêm túc không?

 

Anh em đến phát điên.

 

Anh sẵn sàng giao mạng sống của mình cho em.

 

Anh chỉ muốn vĩnh viễn ở bên cạnh em, bất kể sống hay ch.

 

[HOÀN]

 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...