3 Năm Yêu Và [...] – Chương 20

Sáng hôm sau

Chúng tôi vẫn đến trường bình thường, học nốt buổi cuối cùng để kết thúc năm cũ sang một năm mới

Lớp liên hoan cuối năm, tại quán ăn

Đang ăn thì Nhất Hàn tôi rồi hỏi: " Này, Tết này cậu ở một mình thì đến chơi nhà tớ với thằng Huy đi "

Cậu ấy tôi tròn mắt ngạc nhiên, sau đó liền đỏ mặt bối rối: " Thôi thôi, như thì có chút kì "

'Không kì đâu, nhà 2 bọn tớ hiếu khách lắm với cả cũng muốn bọn tớ rủ về chơi mà từ nhỏ đến giờ chưa rủ ai về hết nên họ cứ càm ràm, nghe đau đầu cực kì luôn " Bá Huy nghe thấy cuộc trò chuyện của hai bọn tôi thì hào hứng xen vào , tôi bất ngờ vì cậu ấy , dù sao hai cậu ấy cũng dễ chuyện mà sao không có để dẫn về nhà chơi

Tuyết Hy cũng ngó vào : " Thế cũng đó Thiên Di, nhà tớ đông người quá cậu sẽ sợ mất, đến nhà họ cũng , dù sao Tết mà ở một mình thì không hay cho lắm "

Tôi nghe những lời họ thì , vì từ xưa đến giờ chưa ai như với tôi cả, chả ai hiểu cho cảm giác của tôi kể cả ba mẹ tôi, với đề nghị này thật sự quá khó với tôi, vì tôi khá ngại khi gặp mặt bố mẹ Nhất Hàn, dù sao tôi cũng cậu ấy, gặp bố mẹ có chút sợ

" Cái này..... để tớ suy nghĩ sau " Tôi lí nhí trả lời lại

Nhất Hàn đột nhiên khoác vai tôi khiến tôi giật mình, cậu ấy : " Tớ chỉ muốn thông báo chứ cũng không có ý định hỏi ý kiến của cậu, cứ quyết định đi, chiều nay dọn vài bộ quần áo rồi đến nhà bọn tớ ăn hết, kết thúc vấn đề này ở đây "Bá Huy ôm bụng : " Cao tay quá đi mất '

'Sợ thật đấy, cậu quá mưu mô, Nhất Hàn " Tuyết Hy trong mắt Nhất Hàn không thể tin rồi cậu ấy cũng vỗ tay tấm tắc khen

Tôi trừng mắt cậu ấy, sao cậu ấy lại tự quyết định như chứ: " Ngang ngược

||

Nhất Hàn vô tội, sao tự nhiên tôi thấy ghét nụ của cậu ấy ghê

'Đúng tớ rất ngang ngược đó, nên cậu phải ngoan ngoãn nghe lời, mới là bé ngoan

Đó là câu mà cậu ấy với tôi khi nghe tôi mắng cậu ấy, tôi đỏ mặt khi nghe nó, có cần như không chứ, cậu ấy chỉ giỏi trêu tôi thôi, mặt tôi vốn đã mỏng luôn đỏ mặt khi bị trêu chọc như

'Đừng trêu Thiên Di của tớ nữa, cậu ấy đỏ bừng mặt rồi kia kìa " Tuyết Hy dở giọng trách mắng vẫn trêu tôi, rõ ghét luôn ý

Lại thêm Bá Huy trêu tôi nữa : " Đúng đúng , đừng trêu cậu ấy, để cậu ấy yên mà ăn đi

Tôi dỗi luôn cho coi, quá đáng, thấy tôi hiền mà bắt nạt hoài à

'Vậy nhé, tí về dọn quần áo đó " Nhất Hàn , vỗ nhẹ đầu tôi

Tôi bĩu môi, gạt tay cậu ấy ra: " Đừng có vỗ đầu tớ "

" Dỗi rồi?" Nhất Hàn cúi đầu mặt đối mặt với mặt tôi, tôi như ngừng thở vì khoảng cách giữa hai chúng tôi rất gần chỉ cách vài cm

Không khí ngừng lại một chút như thể ở đây chỉ có hai chúng tôi, Bá Huy và Tuyết Hy đã quay đi với nhóm cùng lớp rồi nên không ý đến chúng tôi

Ngưng khoảng 1 phút thì tôi mới bừng tỉnh, đây cậu ấy ra xa : " Tớ không dỗi " Tôi đỏ bừng mặt, cúi đầu ăn đồ ăn trong bát mình

* Chết tiệt, tí nữa thì không kìm mà .... * Nhất Hàn họ khụ khụ hai tiếng rồi ngả lưng ra tường " Được "

Sau khi ăn xong, 4 chúng tôi về nhà

' Trời ơi, quần áo toàn mùi nước lẩu luôn " Bá Huy ngửi mùi trên quần áo mình mà không khỏi nhăn mày

Tuyết Hy lườm, khinh bỉ : " Đúng là dạng công tử bột, mỗi thế mà cũng kêu ca, thật lắm chuyện "

Tôi biết vì sao Tuyết Hy vì nhà cậu ấy quán ăn nên việc dính mùi đồ ăn là không thể tránh khỏi, đã thế còn nghe câu than phiền của Bá Huy thì không giận mới lạ, tôi phải can ngăn cuộc trò chuyện sắp đi vào cuộc đấu tranh này: " Thôi dù sao cũng 4h rồi, đi tắm là hết mùi liền à "

'Vậy đi tắm đi rồi dọn đồ về nhà, cũng gần tối rồi " Nhất Hàn gật đầu rồi Bá Huy nhếch mày, như ra lệnh

'Vâng vâng đại ca, em đi liền " Bá Huy xong chạy vụt vào phòng để tắm

Tuyết Hy xua tay " Thôi tớ về nhà đây, chắc giờ khách đông nghẹt rồi, mấy cậu ăn Tết vui vẻ nhé

" Ah cậu về sớm sao, một lúc nữa cũng mà " Tôi vội vã , có cần về sớm không chứ, dù sao sau hôm nay phải 10 ngày chúng tôi mới gặp nhau, tôi có chút không muốn

" Tớ về giúp gia đình mà, nhé, ăn Tết vui vẻ đó, có ai bắt nạt cậu thì cậu cứ gọi cho tớ, tớ sẽ xử hết " Tuyết Hy nhe răng rồi rời điNhất Hàn xoa đầu tôi " Cậu cũng đi tắm đi rồi đi về nhà cùng bọn tớ" Cậu ấy như hiểu tâm sự trong lòng tôi

Tôi gật đầu rồi đi về phòng

Cuối cùng dưới sự tác của hai cậu ấy nên tôi đã phải về nhà của hai người đó một cách miễn cưỡng

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...