Trong một buổi ghi hình chương trình trực tiếp, khi tham gia trò chơi “ có tôi không”, để giành chiến thắng, tôi không ngần ngại tiết lộ scandal lớn nhất đời mình.
“Tôi đã từng qua mạng 18 lần, lần nào cũng không quá hai tháng!”
Lời thú nhận vừa dứt, cả trường quay lập tức bùng nổ, mọi người không ngừng ầm lên cùng với tiếng xì xào bàn tán. Tiếng ấy, vừa là sự thích thú, vừa xen chút hoài nghi. Người dẫn chương trình không giấu nổi sự tò mò, lập tức hỏi:
“Xin hỏi vì sao lại chia tay?”
Tôi bối rối nở một nụ gượng, thực lòng không biết giấu mặt vào đâu:
“Có lẽ vì tôi là người lăng nhăng? hoặc có thể vì tôi cảm thấy tính cách của họ quá đơn điệu, không có gì thú vị, rất nhanh đã khiến tôi chán.”
Những tiếng xì xào bàn tán bắt đầu lan ra, vừa nghi hoặc, vừa trêu chọc.
Khi trò chơi tiếp tục, đến lượt một người khác, đó là thanh mai trúc mã của tôi, cũng là một ảnh để danh tiếng, mọi chuyện bất ngờ rẽ sang một hướng mà tôi không ngờ tới.
Anh đứng dậy, khuôn mặt tối sầm lại, thẳng vào tôi, chậm rãi :
“Tôi đã đóng 18 vai diễn khác nhau, lần nào cũng bị chia tay!”
Câu của như một cú nổ lớn, khiến cả trường quay im phăng phắc trong vài giây, trước khi bùng lên tiếng hò hét kinh ngạc. Tôi sững người, hình như tôi vừa nhận ra điều gì đó mà trước đây tôi không để ý tới
Chỉ trong chớp mắt, mạng xã hội đã bùng nổ. Các bài đăng lan truyền với tốc độ chóng mặt:
“Có một kiểu lăng nhăng gọi là 18 lần vẫn là cùng một người!”
1
Hôm trước vừa chia tay, tâm trạng chưa kịp nguôi ngoai, hôm sau tôi đã bị quản lý kéo đi tham gia một chương trình hẹn hò thực tế. Chỉ nghĩ đến việc phải gượng trước máy quay và “diễn” cảnh lãng mạn giả tạo, tôi đã muốn phát điên:
“Cái gì mà chương trình hẹn hò chứ!”
Quản lý của tôi là một người phụ nữ cực kì nghiêm khắc, chỉ nhướng mày đáp lại bằng một câu nhẹ bẫng đủ sức đè bẹp mọi kháng cự:
“Vi phạm hợp đồng thì phải bồi thường gấp ba lần, em có tiền trả không?”
Tôi im bặt. Phải rồi, tôi đâu có lựa chọn nào khác. Từ giờ, tôi thề sẽ khóa chặt trái tim, chẳng màng đương, chỉ tập trung vào một thứ duy nhất: kiếm tiền.
Thế là, trong chương trình, tôi chơi hết mình.
Ngày đầu tiên, trò chơi “ có tôi không”, người thắng quyền chọn đồng hành trước.
Tất cả khách mời khi vừa đến đều đeo mặt nạ, không ai biết người đối diện là ai.
Dù không muốn đương nữa, dẫu sao cũng phải hợp tác trong 10 ngày, tôi phải chọn một người mà mình thấy vừa mắt.
Thế là, tôi không ngần ngại thêm tai tiếng cho mình:
“Tôi đã từng qua mạng 18 lần, lần nào cũng không quá hai tháng.”
Lời vừa ra, quản lý của tôi dưới sân khấu lập tức bật dậy, mặt tái mét, vội vàng ra hiệu bằng đủ kiểu hành bảo tôi nhanh chóng cứu vãn hình.
Nhưng đây là chương trình phát sóng trực tiếp, cư dân mạng sớm đã bàn tán xôn xao.
Hơn nữa, tôi vốn chỉ là một nghệ sĩ hạng bét, có gì để mất đâu mà sợ?
MC tò mò hỏi:
“Xin hỏi vì sao lại chia tay?”
Tôi gương , viện đại một lý do:
“Có lẽ vì tôi quá lăng nhăng? hoặc có thể do tôi cảm thấy tính cách của họ quá đơn điệu, không có gì thú vị, rất nhanh đã khiến tôi chán.”
Màn hình lớn nhảy liên tục bình luận của cư dân mạng
Tôi liếc thấy vài câu, toàn là mắng tôi:
“Nghệ sĩ hạng bét mà chơi lớn thế, sao không biết ngượng nhỉ?”
“Người không có tài năng thường ý kiểu này.”
“Nhưng cũng không phải nữ nghệ sĩ nào cũng dám ra chuyện như , chắc là bịa để giành chiến thắng thôi.”
MC gượng, đánh trống lảng rồi tiếp tục :
“Ai chưa từng có trải nghiệm này thì bỏ xuống một ngón tay nhé.”
Những người khác bắt đầu kể về những thành tựu hoành tráng: nào là từng trình diễn ở sân khấu lớn, từng đóng vai chính trong phim đình đám, hay từng giám khảo cho các chương trình nổi tiếng. Chỉ có tôi – một nghệ sĩ chẳng chút danh tiếng, vẫn đứng đó với nụ tự tin, không nhịn thầm nghĩ chắc chắn tôi sẽ chiến thắng
Nhưng không ngờ, người đàn ông ngồi ở vị trí ngoài cùng bên phải nghiến răng :
“Tôi đã đóng 18 vai diễn khác nhau, lần nào cũng bị chia tay!”
2
Vừa nghe thấy câu đó, tôi không nhịn lên.
Nhưng rồi lại thấy có gì đó không đúng.
Sao giọng này quen thuộc thế nhỉ?
Và tại sao số lần chia tay lại chính xác cũng là 18?
Bầu không khí trong trường quay bỗng dưng căng thẳng. Đoàn chương trình, vốn dĩ chỉ mong mọi thứ trôi qua suôn sẻ, giờ đây lại vớ một “drama” ngoài dự kiến. Đạo diễn ngay lập tức ra lệnh:“Tất cả khách mời tháo mặt nạ!”
Được thôi! Tôi thầm nghĩ, Tôi cũng muốn biết người bị tôi “đá” 18 lần là ai đây!
Khi mặt nạ gỡ xuống, ánh mắt tôi va chạm với khuôn mặt quen thuộc, và trong khoảnh khắc, tôi cảm thấy trái tim mình muốn rơi thẳng xuống đất. Là ta! Lục Trầm.
Nếu không phải trường quay đông người, tôi thật sự đã quay lưng bỏ đi. Tại sao ta lại ở đây? Cùng một chương trình? Cùng một hoàn cảnh? Và tệ hơn, tại sao số lần đương lại khớp chính xác đến từng con số?
Lục Trầm là người mà tôi thường gọi là “bò ngựa”, à không, là thanh mai trúc mã của tôi.
Nhà ta ở ngay sát nhà tôi, từ nhỏ chúng tôi đã lớn lên cùng nhau, thậm chí còn cùng vào giới giải trí.
Điểm khác biệt duy nhất là ta đã thành ảnh đế, còn tôi thì sắp flop đến mức phải rời khỏi giới.
Vừa nãy 18 lần đương của tôi đã thu hút một lượng lớn cư dân mạng rồi.
Bây giờ cộng thêm danh tiếng của Lục Trầm, chương trình hẹn hò này nhanh chóng leo lên top 1 bảng xếp hạng.
MC thì nhất quyết không buông tha cho cả hai chúng tôi:
“Lục Trầm và Tống Vân, số lần đương của hai người vừa khớp là 18 lần.”
“Khán giả mạng đang rất tò mò, hai người có gì muốn về chuyện này không?”
Muốn gì sao?
Tôi muốn rằng vừa nãy tôi chỉ đang nhảm thôi.
Tôi đã chuẩn bị tinh thần sau chương trình này sẽ rời khỏi giới giải trí rồi.
Đã sắp giải nghệ, tôi không muốn lúc này lại dính dáng gì đến Lục Trầm.
Fan của ta có thể xé tôi thành từng mảnh nhỏ!
Nhưng khi tôi vừa định mở miệng, ánh mắt sắc bén của Lục Trầm lướt qua, và ta nhẹ nhàng lắc đầu.
Tôi thầm thở phào, nghĩ rằng ta sẽ một câu phủ nhận mọi thứ, kiểu như: “Không có gì để .”
Nhưng không, Lục Trầm lại khiến tôi đứng hình.
Anh ta bình tĩnh đối mặt với máy quay, giọng vang lên rõ ràng từng chữ:“Đúng như mọi người nghĩ đấy. Tôi bị… một người nào đó đá 18 lần.”
Cả trường quay rơi vào sự im lặng, đứng những ánh mắt sắc như dao từ mọi phía dồn về phía tôi. Tôi toát mồ hôi, sống lưng lạnh toát.
Không! Không phải tôi! Người “đá” ta 18 lần không thể là tôi!
3
Chủ đề này quá sức nóng bỏng.
Đến mức tổ sản xuất chương trình không thể ngồi yên mà lén lút thao tác, trực tiếp ghép tôi và Lục Trầm thành một cặp đôi.
Những bình luận trên mạng xã hội tràn ngập tiếng chế nhạo, châm chọc đủ kiểu:
“Có một kiểu lăng nhăng gọi là 18 lần đều là với cùng một người.”
“Haha, bị đá 18 lần mà vẫn không từ bỏ, hóa ra ảnh đế cũng là người kiên nhẫn thật đấy.”
“Ai kiên nhẫn? Có khi đây chỉ là chiêu trò của tổ sản xuất thôi.”
“Tống Vân flop như thế mà cũng xứng đáng với ảnh đế của nhà tôi à?”
Nhìn những bình luận này mà huyết áp tôi như muốn tăng vọt.
Thế là, ở nơi không có máy quay, tôi không nhịn mà kéo Lục Trầm vào một góc, hung hăng nhéo mạnh vào eo ta.
“Anh có phải lén xem điện thoại của tôi không? Sao biết tôi đá 18 người? Tôi sắp rời khỏi giới rồi mà còn đạp tôi một cú à? Đợi về nhà tôi sẽ mách mẹ , chết chắc!”
Những lời của Lục Trầm tôi không tin .
Làm sao có thể? 18 người đều là ta?
Tôi mà lại vấp ngã đến 18 lần trên cùng một người sao?
Lục Trầm nhăn nhó, nghiến răng :
“Tiểu tổ tông, buông tay ra!”
Bạn thấy sao?